PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 436

như đây là bùa hộ mạng, nó sẽ luôn nhắc nhở bản thân ta … Haizzz, tốt lắm
mà.”

Nàng ngửa đầu cười, trong nụ cười lộ ra chút tiếc nuối và buồn bã, như

đành cam chịu thế sự vô tình, cuối cùng ngàng nhẹ nhàng cất tiếng nhưng
vô cùng kiên định: “Quyết định vậy đi.”

Vô Cực quốc, Chính Ninh năm thứ mười lăm, mùa đông. Các bộ tộc ở

Nam Cương ở Vô Cực quốc gây phản loạn, Thái tử Vô Cực ban bố thánh
chỉ, phái Đức thân vương dẫn hai mươi vạn quân đến Nam Cương bình
định phản loạn, khi bình định xong sẽ phong làm Nhung vương cai quản
Nam Cương.

Bởi vì bệnh của Đức vương chưa khỏi hẳn, và vì tính bạn cố tri với Tông

Việt, nên Đức vương đã dùng lễ vật rất lớn để mời thần y Tông Việt đi
theo. Tông Việt nghe nói Nam Cương có nhiều kì hoa dị thảo tiện việc điều
chế thuốc nên cũng vui vẻ nhận lời.

Do chất độc trong người Mạnh Phù Dao còn cần phải được điều trị, nên

nàng và Diêu Tấn đành phải làm “kẻ sai vặt” cho Tông Việt, theo đại quân
đến Nam Cương.

Lúc đầu Mạnh Phù Dao kiên quyết phản đối đi theo --- vì nàng đã đắc tội

với Đức vương, giờ lại xuất hiện ngang nhiên dưới mí mắt hắn, muốn nàng
chết à? Tông Việt trấn an: “Yên tâm đi, Đức vương chắc chắn không động
đến ngươi đâu.”

Mạnh Phù Dao tò mò truy hỏi thật lâu, Tông Việt miễn cưỡng đáp: “Có

người vì ngươi thỏa hiệp với hắn, mạng của ngươi đổi bằng hai mươi vạn
quân binh Nam Cương.”

Mạnh Phù Dao mù mờ không hiểu, Tông Việt lại không chịu nói tiếp,

nhìn thấy sắc mặt hắn hình như không vui, nàng đành nhậm miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.