PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 435

“Ta không có cách, người khác lại càng không có.” Tông Việt nhàn nhạt

đáp, trong giọng nói ẩn chứa đầy ngạo khí, “Nhưng ta có cách khắc chế độc
này.”

“Cách gì?”

“Một là dùng thuốc, đem chất độc trong cơ thể ngươi chuyển hóa thành

xuân dược, chỉ cần ngươi đồng ý giao hợp với nam tử…” Tông Việt còn
chưa nói xong, Mạnh Phù Dao đã xộc dép ngủ bỏ chạy ra ngoài.

Tông Việt cười khổ, hắn bước đến cửa chặn nàng lại, “Còn có một cách

nữa, thuốc này là hỗn hợp giữa xuân dược và độc dược, ta có thể chuyển
độc dược thành xuân dược thì cũng có thể làm ngược lại, chuyển hóa thuốc
này làm độc dược. Nhưng nếu ngày nào đó độc này chưa giải được, thì
ngày ấy ngươi không thể động tình. Nếu không, thất khiếu sẽ lập tức chảy
máu đến chết … ngươi chọn đi.”

Mạnh Phù Dao quay trở lại, khoanh chân ngồi, hời hợt đáp: “Ta chọn

cách nào, ngươi còn hỏi nữa sao?”

Tông Việt đứng tựa vào cửa sổ nhìn nàng, khuôn mặt hắn đắm chìm

trong ánh mặt trời rạng rỡ, màu mắt và màu môi nhạt hơn so với người
thường, tựa như màu nắng chiếu rọi lên trên y phục màu trắng của hắn, lại
giống như tâm sự miên man và cuộc sống trôi nổi bất định của hắn, “Ngươi
… chắc chắn chứ?”

Mạnh Phù Dao thẳng thừng phất tay, “Ngươi dài dòng quá.”

“Ngươi có nghĩ đến, có khi cả đời này ngươi không thể động tình

không?” Tông Việt nhìn nàng, “Ngươi đang tuổi thanh xuân, lại chưa gả đi,
ngươi có lý do gì cự tuyệt tình cảm?”

“Ta không có ý định yêu bất cứ ai, ta vốn không thuộc về nơi này.” Mạnh

Phù Dao khẽ nhếch môi, đột nhiên thẫn thờ, “Bây giờ trúng độc này, coi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.