PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 462

dùm, nữ nhân này bị người Nhung khi dễn, nhà bị đốt, cầu xin Huyện lệnh
đại nhân che chở ..."

Mạnh Phù Dao còn chưa nói xong thì sắc mặt nha dịch kia đã thay đổi,

liên tục xua tay nói: "Người Nhung và người Hán tranh cãi việc riêng, nha
huyện không thể xử lý, mau trở về, trở về đi."

Mạnh Phù Dao giật mình ngẩn ra, tức giận nói: "không thể xử, đây là ý

của ngươi hay là ý của Thành chủ?"

"Sao ngươi ngu vậy?" Nha dịch kia lạ lẫm nhìn nàng cười, "Thành chủ

đại nhân không có ở Huyện nha, đại nhân đang nghỉ tại điền trang ở thành
Đông, ý này là của Huyện thừa đại nhân, cũng là ý của Thành chủ đại
nhân."

"Cho ta gặp Huyện thừa đại nhân"

"Ngươi muốn báo gì hả?" Nha dịch kia nghiêng người suy nghĩ, "Ngươi

muốn gặp thì gặp sao? Ta nói cho ngươi biết, Tô đại nhân không quản sự
việc này, đừng ở đây dong dài nữa, mau cút đi đi".

Mạnh Phù Dao trợn mắt nhìn hắn, đột nhiên nở nụ cười.

Nhìn thấy nụ cười này của nàng, lão ngân gia người Hán liền biết tên nha

dịch kia sắp chết đến nơi rồi, kẻ này đúng là không biết nhìn người, dám
trên chọc sát thần!

Mạnh Phù Dao đột nhiên xoay người lại, bước đến trước chiếc trống cổ,

cầm dùi trống hung hăng gõ mạnh một hồi.

"Tùng, tùng!"

Tiếng trống đùng đùng vang dội khiến người ta chấn kinh, dồn dập

không dứt, vút lên tận trời xuyên thấu mây đen mờ mịt, lực mạnh đến mức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.