PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 562

Thiết Thành cũng lao ra theo Nguyên Chiêu Hủ, hắn không có khinh

công tuyệt thế và nội lực mạnh mẽ như Nguyên Chiêu Hủ, nhưng đánh giáp
lá cà thì cũng là một cao thủ đáng gườm. Nguyên Chiêu Hủ nhảy vào đám
đông chém giết một mạch, hắn rút đao canh giữ ở cửa động, nhưng tên
không dám đối địch trực diện với Nguyên Chiêu Hủ thì đi đường vòng,
định lẻn vào bên trong hang động, nhưng đều bị chặn lại.

Nguyên Chiêu Hủ vừa xuất chiêu đã giết chết mấy chục mạng người,

nhưng lại không thừa thắng xông lên, thân hình hắn chớp lóe tại chỗ, thấy
Thiết Thành theo sát bên mình thì thuận tiện phân phó: “Làm phiền, người
canh giữ ở chỗ này cho ta.”

Thiết Thành đang hung hăng đâm một đao vào một tên lính, đưa tay chùi

máu trên mặt mình, cả giận nói: “Vậy ngươi làm gì?”

“Ta mệt rồi, ta không có anh dũng như ngươi.” Chẳng biết Nguyên Chiêu

Hủ chui vào động lúc nào, rảnh rang đáp.

Thiết Thành tức giận đến muốn phun máu, mới đá một cước mà đã giết

mấy chục mạng người, vậy mà nói mệt sao? Xoay người lại tức giận mắng,
“Ngươi nổi điên à? Sao còn không mau thừa dịp này lao ra ngoài, nếu
không vậy thì chúng ta sẽ bị thiêu sống chết tươi đấ! Một người cũng
không thoát được!”

Nguyên Chiêu Hủ rõ ràng không để ý đến hắn, Thiết Thành hận đến

muốn giơ đao bổ hắn làm đôi. Quân Nhung bên ngoài không ngừng nhào
lên tấn công, hắn đành phải giơ đao ứng chiến, cứ đánh trả liên tục để chặn
quân Nhung tràn vào.

Mạnh Phù Dao không nhịn được lắc đầu, lẩm bẩm “Gặp phải hắn là

huynh xui xẻo, hắn gặp phải huynh càng xui xẻo hơn…”

Đúng lúc Nguyên Chiêu Hủ đến bên cạnh nàng, mỉm cười nói: “Gặp

phải nàng ta là người xui xẻo nhất.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.