PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 560

Dưới đêm trăng tờ mờ, trong rừng núi thăm thẳm, trước sơn động tối đen

im phăng phắc, một cái đầu người thình lình rơi xuống không một tiếng
động, lăn lộn dưới chân mọi người, thử hỏi mọi người sẽ có cảm giác như
thế nào đây?

Phó tướng kia suýt chút nữa hóa điên.

Hắn thét lên một tiếng, theo phản xạ đá văng cái đầu kia ra.

Một âm thanh cực thấp vang lên, nghe như tiếng thở dài của ai đó trong

đêm khuya trống trải, cái đầu kia bỗng nhiên phát nổ, bắn ra vô số bọt máu
dưới ánh trăng bàng bạc. Chỉ trong tích tắc những bọt máu ấy liền ngưng tụ
thành những viên đá nhỏ, xoay tròn gào rít, bao trùm đám người dày đặc
xung quanh.

Chứng kiến những huynh đệ, cùng đồng sanh cộng tử với mình, cả người

bê bết máu thịt sẽ có cảm giác như thế nào? Kinh sợ, ghê tởm, cho dù có là
dũng sĩ bậc nhất thì suốt cuộc đời cũng không thể nào quên được cơn ác
mộng này.

Phó tướng kêu thảm ngã xuống, chính trong thời khắc này, thân thể của

hắn liền bị dính chặt dưới nền đất, cả người bốc khói, thịt thối rữa lộ ra
phần xương trắng phếu.

“Lời nguyền! Lời nguyền của ác ma!”

Chỉ trong phút chốc trước cửa sơn động đã có vô số thi thể nằm trên mặt

đất, họ chết bất đắc kì tử không một lời báo trước. Những binh sĩ quân
Nhung nhìn những huynh đệ của mình chết đi như vậy liền bắt đầu run rẩy,
giơ đao múa kiếm loạn xầm kẻ địch giấu mặt vẫn chẳng hề xuất hiện.

Quân quy của quân Nhung rất nghiêm khắc, người nào lâm trận đào

thoát sẽ trảm cả nhà. Cho dù tận mắt chứng kiến những điều kinh khủng kia

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.