PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 659

“Không biết nữa, bây giờ ta không muốn nhìn thấy Diêu thành.”

“Vậy nàng muốn ở lại trong núi này bao lâu chứ?” Chiến Bắc Dã cong

gối nằm bệt trên bãi cỏ, “Hắc Phong kị của ta cần vào thành để tiếp viện
lương thực.”

“Huynh định để bọn họ vào thành à?” Mạnh Phù Dao nhắm mắt lại, ánh

sao trên trời lấp lánh trên gương mặt trắng bệch cùng đôi bờ mi đen nhánh
của nàng, “Diêu thành hết lương thảo rồi, sao mọi người không tiện đường
đến doanh trại quân Nhung đánh cướp một phen, lúc này bọn chúng ắt đang
hỗn loạn.”

“Ý nàng hay đó.” Chiến Bắc Dã toe toét cười phô hàm răng trắng phau

dưới ánh sáng sao, “Ta đã phái bọn họ đi rồi.”

Hắn ngồi dậy, ôm đầu gối, tiếc nuối nói “Haiz, nếu như ta có hứng đem

quân chiếm Bình thành cùng các châu huyện đã đi qua, không phải Vô Cực
quốc lúc này đã nằm gọn trong tay ta sao?”

Ngẫm nghĩ một hồi hắn lại nói tiếp, “Thôi, tên Nguyên Chiêu Hủ cũng

không dại gì cắt đất cho ta dễ dàng như vậy, đáng tiếc bây giờ không phải
là lúc để ta thừa dịp làm thế, không nên lợi dụng lúc người ta đang gặp
hoàn cảnh khó khăn.”

Mạnh Phù Dao đột nhiên mở mắt ra, “Chiêu Hủ?”

Chiến Bắc Dã khó hiểu nhìn nàng hỏi, “Gì vậy?”

“Huynh đường đường là một đại nam nhân, sao lại gọi tên người ta thân

mật như thế hả?” Mạnh Phù Dao nhìn hắn quái dị, “Không phải hai người
là “gay” đó chứ?”

“Gì mà “gay”?” Chiến Bắc Dã híp mắt, “Nàng tự sát một lần không chết

nên bị khùng rồi à? Nói chuyện cổ quái ta chẳng hiểu gì hết, ta gọi tôn hiệu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.