PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 657

Chỉ trong tích tắc mũi tên đã xuyên thấy xương cốt, trồi ra trước lồng

ngực gã, mang theo lẫn máu và thịt, huyết hoa như những cánh mạn đà la
rơi lả tả giữa trời.

Lão Cáp vẫn đang ở tư thế chạy trối chết, cánh tay cầm roi ngựa vẫn còn

đang giương ra giữa không trung, tấm lưng bị mũi tên bắn trúng cứng đờ,
tư thế trước khi chết của gã rất buồn cười.

Gã như đang cất tiếng cười vang, nhưng âm thanh phát ra lại như tiếng

khóc than ai oán, dường như gã đang than thở cho số mệnh của mình chẳng
may lại gặp phải Chiến Bắc Dã. Lại như đang khóc tại sao mình lại đuổi
theo Mạnh Phù Dao đến đây, sao không giết chết nàng sớm hơn, đến
khoảnh khắc cuối cùng này mình lại phải thiệt mạng.

Gã ngã xuống giữa vòng vây thiên quân vạn mã, cũng giống như những

ám vệ đã hy sinh để bảo vệ Mạnh Phù Dao, nháy mắt đã bị muôn vàn vó
ngựa dày xéo thành thịt nát.

Mạnh Phù Dao nhắm mắt lại, những giọt nước mắt vì vui mừng chảy

xuống, tận đáy lòng cảm thấy rất phấn chấn: báo ứng linh nghiệm, báo ứng
linh nghiệm …

Dù Chiến Bắc Dã không ra tay, chỉ cần nàng còn sống trên đời, nàng

nhất định sẽ trả món nợ máu này.

Mạnh Phù Dao co rụt lại trong chiếc áo choàng rộng của Chiến Bắc Dã,

từ nãy đến giờ nàng không ngoái đầu nhìn lại nữa, những tiếng hò hét vang
dội khiến nàng cảm thấy vô cùng mệt mỏi, mệt đến không mốn suy nghĩ
bất kỳ việc gì.

Nhưng mà, phía sau lưng nàng lại truyền đến một tiếng “cạch” rất khẽ

khàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.