PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 700

Gã sai vặt cuối cùng ngửi thấy được mùi máu tanh nồng trong phòng,

nghe thấy hình như hai người nào đó đang chuyện trò rất vui vẻ, lại tựa như
đang đấu võ mồm, đảo mắt một cái liền thấy ba thi thể. Hắn há mồm muốn
kêu, trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một bóng người lòe loẹt.

Người này lướt qua hắn, nơi khuỷu tay như có một luồng khí trắng sắc

bén xẹt qua yết hầu của hắn, người này lẩm bẩm: “Ta phải giết thêm một
người nữa, ta muốn bằng với đôi gian phu dâm phụ.”

….

Một phòng bốn thi thể, bốn người sống đưa mắt nhìn nhau.

Sắc mặt Mạnh Phù Dao đen thui, nhìn một lượt ba người Chiến Bắc Dã,

Tông Việt, Nhã Lan Châu, ôm đầu rên rỉ: “… Làm ơn, ta muốn đi giết
người chứ không phải đi du lịch, nhiều người ồn ào thế này sẽ lộ tẩy đó…”

“Ta cho phép nàng đến đây thật là sai lầm mà!” Chiến Bắc Dã trừng mắt

với nàng, “Vết thương nàng còn chưa khỏi! Sao ta không thấy nhỉ!”

Tông Việt thản nhiên nói, “Ta là đại phu, dĩ nhiên là bệnh nhân phải ở

bên cạnh ta.”

Nhã Lan Châu lắc lư bím tóc, “Ta muốn nhìn đôi gian phu dâm phụ.”

Mạnh Phù Dao hết biết nói gì, vẻ mặt đầy đau khổ, Tông Việt kéo cửa sổ

lại, bắt đầu dùng thuốc xử lý bốn thi thể.

Chẳng biết vì sao bốn người lại tới đây cùng một lúc như vậy, người nào

cũng không chịu đi. Nhã Lan Châu còn cố ý lén lút giết thêm người, nàng
và Nhã Lan Châu tranh giành nhau giả dạng quan vận chuyển quân lương,
Mạnh Phù Dao chỉ vào mũi mình nói, “Lão nương bị người ta bức chết, cô
còn không chịu để lão nương trả thù rửa hận sao?” Chiến Bắc Dã vừa nghe

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.