PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 747

Chiến Bắc Dã dừng lại, ánh mắt nhìn người đang chỉa mũi thương, đó là

một vệ sĩ "Thiên Sát Kim", mặt mày lạnh lùng nghiêm trang cao ngạo, gã
từ từ chỉa mũi thương về phía cằm Mạnh Phù Dao, ra lệnh, "Ngẩng đầu
lên."

Chiến Bắc Dã quắc mắt, đáy mắt bừng lửa giận. 

Mạnh Phù Dao lập tức lặng lẽ xiết chặt tay hắn, đồng thời ngoan ngoãn

ngẩng đầu lên, nhìn gã vệ sĩ cười bỉ ổi, "Quan gia, xin hỏi có việc gì vậy?"

Gã vệ sĩ kia không trả lời, ánh mắt sâu xa khó hiểu nhìn chằm chằm

nàng, sau một lúc lâu, hỏi: "Trời nóng như vậy, ngươi kéo cao cổ áo làm
gì?"

Tim Mạnh Phù Dao liền nhảy dựng, cười nịnh nọt, "Quan gia, tiểu nhấn

có bệnh không tiện nói ra, bệnh này... Giải thích thật dài dòng lắm, đại phu
nói không thể ra gió, cũng hạn chế tiếp xúc với người khác, nếu không sẽ
lây bệnh cho người ta, không tin ngươi nhìn xem nè..." Nàng vừa thao thao
bất tuyệt, vừa định cởi áo.

Haizz, mấy ngày hôm trước Nguyên Bảo đại nhân gặm cổ nàng, giờ còn

để lại mấy dấu răng!

"Ngừng!" Vệ sĩ "Thiên Sát Kim" chán ghét nhấc mũi thương, giơ tay chỉ

về phía Mạnh Phù Dao, "Ngươi mắc bệnh lây lan vậy mà còn dám ra ngoài,
định gieo tai họa cho người khác à? Mau trở về quê của ngươi đi!"

"Nhà của tiểu nhân ở ngay trong thành này, ngôi nhà ba gian trong hẻm

nhỏ đằng kia kìa, trong sân có cây liễu già nghiêng nghiêng đó, Mạnh Phù
Dao sợ hãi chỉ ngón tay bẩn về hướng đằng xa, cười lấy lòng, "Quan gia?"

"Cút đi!" Vệ sĩ đó chả buồn liếc mắt nhìn nàng nữa, vung tay, trường

thương trong tay linh hoạt quét ngang, đánh bốp vào mông Mạnh Phù Dao
một phát, "Cút!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.