PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 866

Đau đớn trong lòng giày xéo tâm can y, chẳng thể nào dứt được.

Yến Kinh Trần ngồi thẫn thờ, ánh nắng rọi vào trong bị tấm mành che

làm cho loang lỗ, rơi xuống trên mặt Yến Kinh Trần, khiến cho sắc mặt y
tái nhợt hơn thêm, mắt mày như ảo ảnh. Y chậm rãi đặt tay lên gương mặt
Mạnh Phù Dao, nhẹ nhàng vuốt ve từng đường nét trên gương mặt nàng,
chạm lên đôi bờ mi dài che mắt, chạm lên đôi môi mà y hằng ao ước được
một lần hôn, dịu dàng mà chuyên tâm hết đỗi, tựa như y và nàng đã cách
biệt nghìn thu, thế nên, phút giây này y dùng tay mình khắc sâu dung nhan
nàng vào trong tâm tưởng.

Phù Dao, trong thời khắc nàng vội vàng chạy đi, trong những tháng ngày

nàng bôn ba vạn dặm, trong những phút giây nàng tỏa sáng trên võ đài thất
quốc, nàng có hay chăng từng nghĩ đến một người, vì đuổi theo nàng mà
bất chấp tất cả, vì để có được nàng mà bỏ mặc hết thảy... kể cả bản thân
mình.

Đắm mình, hiến tế cho ma, cuộc đời này vĩnh viễn không thoát được.

Mành trúc xe ngựa không ngừng xao động, lộ ra sắc màu xanh biếc của

núi rừng, không khí trong lành tươi mát, nước hồ sóng sánh dập dềnh, ánh
mặt trời dịu dàng tỏa sáng, Yến Kinh Trần nhìn cảnh sắc đẹp đẽ bên ngoài,
cảm thấy cuộc đời mình như chìm vào bóng tối.

Y khe khẽ bật cười.

Thiếu niên chưởng môn, Lôi Động Quyết đứng đầu Thượng Uyên, danh

chấn thiên hạ.

Sau ánh hào quang rực rỡ của danh hiệu kia, của kỳ kích kia, có ai thấy

được sự ao ước được rũ bỏ tất thảy, có ai thấy được sự vùng vẫy đến kiệt
sức của y?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.