PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 892

vậy mà tên nhóc ngốc nghếch Hiên Viên Quân kia chỉ đứng thừ ra khóc mà
thôi.

Cứu mạng với... cứ như thế này sẽ có án mạng xảy ra đó...

Sau lưng đột nhiên có tiếng bước chân đến gần, thoang thoảng hơi mát

như băng lạnh tan chảy, một bàn tay lành lạnh mà lại ấm áp nắm lấy tay
nàng, bình tĩnh nói: "Mệt không, chúng ta đi."

Bàn tay đó dịu dàng mà mạnh mẽ, như tỏa ra khí lạnh truyền vào huyết

mạch nàng, làm cho huyết mạch nóng hổi cuồn cuộn dấy lên trong người
nàng như trở nên hiền hòa, chậm rãi chảy về biển rộng bao la, sau đó nàng
có thể cử động tay chân mình.

Nàng còn sống.

Mạnh Phù Dao thở phào, nước mắt lưng tròng quay đầu lại cảm kích

Vân Ngấn, thì thào, "Vân Ngấn à..."

Hắn vốn ngồi cách rất xa nàng, nhưng vào thời khắc mấu chốt lại nhìn

thấy rõ hiểm cảnh của nàng!

Nghỉ ngơi mấy ngày, vòng cuối cùng cũng đến, vòng thi đấu này diễn ra

tại đại điện Hoàng cung Thiên Sát. Khi bọn người Mạnh Phù Dao tới thì
phát hiện khách đến xem trên đại điện không nhiều lắm, xung quanh còn có
những tấm bình phong che chắn, phía sau đó là bao nhiêu mỹ nữ lụa là yêu
kiều, hương thơm lan tỏa, có thể loáng thoáng nghe được oanh thanh yến
ngữ phát ra...

Mạnh Phù Dao ngạc nhiên đứng ngây ngốc ở trong điện, chợt nghe tiếng

hô to, "Bệ hạ giá lâm-"

Nàng nghe tiếng hô liền muốn quay đầu đi chỗ khác nhưng bỗng phát

hiện ra một vấn đề hết sức nghiêm trọng, nàng phải hướng về phía Chiến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.