PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 97

một bước đã đứng trên tán cây cao nhất. Nước mưa bị luồng chân khí tỏa ra
từ người hắn dội ngược trở lại.

Chân đặt lên tán cây cao mà lá xanh bên dưới chẳng hề lay động.

Nguyễn Chiêu Hủ chắp tay mỉm cười, bình thản nhìn đám người cầm cung
mai phục phía xa bên dưới. những người này đều đứng bất động, ngây ngốc
tại chỗ giống như khi nãy, há to mồm nhìn bóng dáng chàng trai thần thánh
trên ngọn cây cao. Nhìn hắn vươn tay liếc mắt, dùng phương pháp li kì nhất
lạ lùng nhất, chỉ trong chốc lát đã phá tan trận pháp Bạch Mộc đã được bố
trí tỉ mỉ nhiều năm qua đến mức không ai phá được. Nhất thời họ đều xuất
hiện cảm giác kinh hoàng sợ hãi như thấy một vị thần, sao còn nhớ đến
phải cầm cung bắn tên nữa.

Nguyễn Chiêu Hủ như cười như không, phất ống tay áo, người bên dưới

đồng loạt tản ra, nhưng không nhìn thấy gì cả. Ngay sau đó lại nghe thấy
tiếng cười dài trong không trung, hai bóng đen mềm mại bay đi như ánh
chớp, vẽ nên một vạch đen dài trong cơn mưa trắng xóa. Nơi họ bay qua lá
và cây đồng loạt tách ra hai bên, cát trên mặt đất bị luồng chân khí khổng lồ
cuốn lên tung tóe khắp nơi, tiếng răng rắc vang lên không ngừng, tên gãy,
đất rung, nước tuôn, lửa tắt. Sau trận Bạch Mộc còn có bốn trận Thanh
Kim, Hoàng Thổ, Hắc Thủy, Liệt Hỏa trong thoáng chốc cũng đồng loạt bị
phá tan.

Cơ quan kết nối bốn trận bị phá tan tành, nhất thời bắn chết không ít đệ

tử kiếm phái Huyền Nguyên, mọi người chạy tứ tán trong tiếng la hét
hoảng loạn.

Bay quá nhanh, gió quá mạnh, nàng cố gắng ló đầu khỏi ngực Nguyễn

Chiêu Hủ, có chút tiếc nuối nhìn đại trận bị phá tan tành. Nàng cũng biết
cách phá trận, nhưng bởi vì người đang ôm nàng dũng mãnh quá, nên trước
sau anh hùng không có đất dụng võ, nàng vô cùng buồn chán, nghịch
nghịch áo Nguyễn Chiêu Hủ, rồi lại thở dài chán nản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.