PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 972

"Mạnh Phù Dao, ngươi đừng có khinh người quá đáng!" Một võ quan

tam phẩm của Thiên Sát gầm lên, "Lừa gạt đoạt đồ, xé bỏ chứng cứ,
chuyện này mà ngươi cũng làm được!"

"Ta xé đồ để làm gì chứ? Các ngươi không thấy ta tiếc lắm sao!" Mạnh

Phù Dao giơ cao Toàn Cơ đồ lên, "Thiệt oan mà, tướng quân ta xé bảo đồ
chỉ vì muốn cho các ngươi thấy rõ ràng chất liệu của nó là gì thôi!"

Mọi người đều ngẩn ra, theo bản năng đều nhìn về hướng Mạnh Phù

Dao, nàng đang giơ tấm vải gấm bị xé đôi lên cao, ánh đèn trong đại điện
chiếu rọi xuống, hoa quang sáng chói, hiển hiện một vầng trăng tròn đầy in
trên nền gấm, tựa như một vòng tròn quay liên tục như trăng hoa, lúc ẩn lúc
hiện.

Nguyệt Hoa gấm!

Đám người phía sau lưng Phật Liên đột ngột chưng hửng, kinh động,

ngạc nhiên, song đa phần đã bắt đầu cau mày trầm tư, cũng có một đám
đông chẳng hiểu gì, lên tiếng quát: "Vậy thì thế nào?"

"Còn nhìn gì nữa, không phải mới vừa rồi chúng ta đã nhìn qua rồi sao!"

"Ngươi đừng có mà trì hoãn kéo dài thời gian, mau nhận lấy cái chết đi!"

"Các người thật ngu hết sức mà." Mạnh Phù Dao than thở, cao giọng nói,

"Mới vừa rồi ta hỏi thế nào hả? Nguyệt Hoa gấm là vật gì? Là danh gấm
trân quý của Toàn Cơ, chỉ dùng trong Hoàng tộc, không bán ra ngoài. Thế
thì vì sao Vô Cực Thái tử lại dùng gầm đó làm sính lễ dâng lên Toàn Cơ
chứ?"

Nàng mỉm cười hỏi, "Chư vị phần lớn đều có lão bà, xin hỏi chư vị là,

nếu các vị là người Thiên Sát, muốn kết hôn với một cô gái Thái Uyên,
phải chăng các người dự tính sẽ dùng Ô Thiết của Thiên Sát để tinh luyện,
rèn ra một thanh bảo kiếm để làm sính lễ, hay sẽ ngàn dặm xa xôi đến Thái

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.