PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 986

"Chúng ta ở đây buồn làm gì chứ? Đi, đi uống rượu đi!"

"Nguyên Bảo... ta cảnh cáo mi không được đi theo ta, nếu mi còn theo ta

nữa ta sẽ mổ bụng mi làm bữa tiệc Mãn Hán!" Mạnh Phù Dao bước đi bành
bạch, không thèm quay đầu về phía sau mà rống lên như vậy.

Nguyên Bảo đại nhân uất ức vô cùng, đầu ngươi bị ngập nước rồi à, ai

muốn đi theo ngươi chứ, người đi theo ngươi rành rành là chủ tử vô lương
tâm của ta mà, ta đây là đang bị người ta xem như một quả hồng mềm mà
xách theo thôi!

Nguyên Bảo đại nhân bị ai đó xách trong tay, nó ôm cánh tay mình, ai

oán nhìn trời, vô cùng nghiêm túc ngẫm nghĩ một vấn đề: có phải bát tự của
nó và Mạnh Phù Dao xung khắc hay không, đường đường là "Thiên Cơ
Thần Thử" hưởng sự cung phụng của tất cả mọi người ở Thương Khung
vậy mà bây giờ lại thành hộ vệ tặng phẩm phụ phụ gia phẩm, địa vị bị tụt
xuống đến mức trôi sông như thế này, tương lai ảm đạm tối tăm mù mịt.

Chủ tử nó đột nhiên cúi đầu nhìn nó một cái, thấy ánh mắt không cam

của nó bèn vuốt vuốt đầu nó an ủi - đổi tay xách.

Mạnh Phù Dao vừa quay đầu lại liền nhìn thấy người nọ mỉm cười sáng

chói, nàng như muốn bốc hơi, chẳng buồn về phòng nữa là đứng khựng lại,
giả lả cười nói, "Thái tử điện hạ, ta bỗng cảm thấy ta có lời muốn xin lỗi
ngài."

"Vậy à?" Nụ cười trên gương mặt Trưởng Tôn Vô Cực như hoa nở dưới

trăng "Nàng nói ra để ta xem thử xem có thể tha thứ cho nàng được hay
không."

Mạnh Phù Dao thấy mình quả thật tốn hơi thừa lời với người nọ, tức tối

nói, "Ta phá hủy hôn sự đẹp đẽ của ngài, ta cảm thấy mình thật có lỗi lắm,
ta không nên phá hủy nó, hai người quả thực rất xứng đôi vừa lứa."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.