PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 987

"Thế à?"

"Đều là cao thủ nói láo!" Mạnh Phù Dao nhớ tới hoa sen giả kia liền cảm

thấy buồn nôn, "Một người không có Toàn Cơ đồ thì nói có, còn người có
Toàn Cơ đồ thì lại nói không có!"

Trưởng Tôn Vô Cực nhìn nàng, ánh mắt cười như không cười, hồi lâu

sau nói, "Phù Dao, xin nàng hãy tỉ mỉ nhớ lại một chút, từ khi quen biết
nàng đến giờ, có những chuyện ta không nói với nàng nhưng tất cả những
chuyện mà ta nói với nàng, có bao giờ là nói láo không?"

Mạnh Phù Dao trợn to mắt, cẩn thận suy nghĩ một hồi, phát hiện ra... quả

thật không có.

"Bắt đầu từ bây giờ, có!" Nàng nhanh nhảu đáp cứ như đúng rồi, cưỡng

từ đoạt lý.

Trưởng Tôn Vô Cực cười, bỗng đưa tay ra kéo nàng tung mình nhảy lên

cao.

"Ai da, huynh làm gì vậy!"

Mạnh Phù Dao vừa mới la lên tức khắc phát hiện mình đã ngồi trên nóc

nhà của người ta rồi, nhìn thấy rõ từng con phố lớn ngõ nhỏ xung quanh,
đêm khuya thanh vắng gió mát vờn quanh, ánh đèn ấm áp nhà nhà hiển
hiện nơi đáy mắt, khiến tâm tình người ta thoáng chốc đã trở nên sảng
khoái.

"Người đang đứng ở chỗ cao bởi vì nhìn thấy nhiều thứ nên suy nghĩ

cũng phức tạp hơn, lòng cũng vì vậy mà sáng tỏ hon." Ý hiện rõ trong lời,
nội tâm Phù Dao khẽ lay động, nàng ai oán khịt khịt mũi, "Cho nên huynh
kéo ta lên nóc nhà người ta ngồi là để cho đầu óc của huynh thanh tỉnh à."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.