PHÙ DAO HOÀNG HẬU - Trang 985

cũng muốn làm thịt tỷ ấy, nhưng ta cũng hiểu rõ, nếu ta thật sự làm như
vậy, Chiến Bắc Dã sẽ vĩnh viễn không bao giờ là của ta."

Ánh mắt nàng ấy nhìn về phía xa tắp, "Mạnh Phù Dao bảo ta, phải kiên

trì."

Nàng ấy đặt con kiến lên bệ cửa sổ, nhẹ nhàng nói, "Về nhà của mi đi."

Sau đó nhảy lên bệ cừa, giang hai cánh tay ra đón gió, hét lớn, "Phải kiên
trì!"

Vân Ngấn khẽ lùi về phía sau một bước, ngẩng đầu nhìn cô gái nhỏ trước

mắt - hắn vẫn luôn cảm thấy nàng ấy chỉ là một cô bé, thậm chí chưa bao
giờ để ý đến nàng ấy. Đứng bên cạnh Phù Dao, nàng ấy bị ánh hào quang
của Phù Dao che lấp, thế nên đến hôm nay hắn mới phát hiện, hắn thích
tính cách sôi động của Nhã Lan Châu, nội tâm và trí tuệ của nàng ấy không
thua kém ai hết, có lẽ cuộc đời nàng ấy không thể nào đạt được thành tựu
như Phù Dao, song tính cách và sự lôi cuốn của nàng ấy, không thua kém
Phù Dao chút mảy may nào.

Cô Công chúa nhỏ quen sống trong nhung lụa, vì theo đuổi tình yêu mà

trở thành trò cười của thiên hạ, nhìn thấy hy vọng của mình bị người khác
dập tắt, nàng ấy có một vạn lý do để hận Phù Dao.

Thế nhưng nàng ấy lại lựa chọn kết bạn cùng Phù Dao.

Có bao nhiêu người ích kỉ, cũng có bấy nhiêu người rộng lượng.

Hắn nhìn nàng ấy, tựa như thấy ánh sáng bàng bạc từ phía chân trời ẩn

nấp trong tầng mây mù xám xịt, chỉ là một đốm sáng nhỏ nhoi nhưng lại
lấp lánh hào quang rực rỡ khiến người ta trở nên phấn chấn, ánh sáng đó
âm thầm báo hiệu cho mọi người biết rằng, bình minh sắp sửa ló dạng rồi.

Nhã Lan Châu quay đầu lại, kích động hét to lên, gương mặt ửng hồng,

hơi thở phập phồng, đột nhiên nhảy xuống, kéo tay Vân Ngấn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.