PHỤ NỮ VẠN NGƯỜI MÊ
PHỤ NỮ VẠN NGƯỜI MÊ
Huyền Trang Bất Hối
Huyền Trang Bất Hối
www.dtv-ebook.com
www.dtv-ebook.com
Yêu Thương Lỡ Rồi, Quá Khứ Hóa Hư Vô
Yêu Thương Lỡ Rồi, Quá Khứ Hóa Hư Vô
Quán trà nằm trên một con phố sầm uất, sự cổ kính mang theo nét u buồn
nhàn nhạt. Quán trà không mang hơi hướng hiện đại, mà ngược lại, mộc
mạc, giản dị. Những chiếc ghế gỗ đơn giản được đặt bên cửa sổ. Không khí
ấm áp bên trong quán xua tan đi cái lạnh ngày đông bên ngoài.
Cô nhấp một ngụm trà, hơi ấm trôi xuống họng. Bao năm rồi vị trà nơi
đây vẫn vậy, không chút thay đổi theo thời gian.
Từ trong góc, chiếc loa vang lên âm thanh dịu êm, giọng ca nữ trầm buồn
du dương cất tiếng hát:
Run run đôi vai em đau ngày nào bước đi
Tin yêu em trao cho anh mất đi sao đành
Nghe bao yêu thương lâu nay dặn lòng cố quên
Giờ lại thiết tha...
Lời ca như dòng chảy quá khứ trôi dạt vào trái tim cô. Lồng ngực như
nghẹn lại khiến cô cảm thấy khó thở. Bài hát này đi liền với tuổi trẻ của cô,
là bài hát gắn liền với cô suốt những tháng năm thanh xuân cuồng nhiệt. Cô
và người ấy đã cùng nhau nghe bài hát này đến si mê.
Trong một góc quán trà, người đàn ông mặc sơ mi trắng, quần bò ôm sát
lộ ra đôi chân dài, mái tóc được cắt tỉa tỉ mỉ. Anh khép mi mắt như đang
suy tư, như đang nhớ lại. Bài hát này với anh rất quen thuộc.