PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 218

mà thuốc vẫn đắng đến khó chịu.

Nàng không đợi Diệp Tiếu trả lời, lập tức cho đáp án: thời gian gấp

gáp, không thể chờ.

“Vậy ngươi đi tìm hắn đi” Diệp Tiếu nhìn nàng mà lòng sáng tỏ, “ta

và Quân Hoa cùng đến Hồng Hoang tìm cột chống trời, ngươi cứ đi tìm hắn
đi”

“Là ta tìm hắn hỗ trợ tìm cột chống trời.” Phượng Âm đều đều giọng.

Diệp Tiếu cười cười, “Biết rồi.”

Diệp Tiếu nhấn mạnh càng làm người ta thấy quái lạ. Phượng Âm biết

có gì đó không bình thường nhưng trái lo phải nghĩ, lại thật sự nói không
nên lời đó là cái gì, đến khi nàng mở miệng định hỏi, Diệp Tiếu không biết
đã chạy đi đâu

Nàng nghĩ, vẫn nên uống hết thuốc rồi đổi thần thú, một lần nữa tới

Trường Hằng Sơn thôi.

Ngày đó trời trong trăng sáng, tỏ rõ hôm sau sẽ là một ngày tốt lành.

Phượng Âm đến Trường Hằng Sơn đã thấy khắp núi nơi nơi giăng đèn kết
hoa, náo nhiệt rộn ràng. Thị hầu một cây đỏ rực lui lui tới tới trong phủ, Dạ
Tịch đang bị một đống người vây quanh thử hỉ bào. Trường sam đỏ thẫm,
hoa văn lưu vân chậm rãi di động trên nền vải, đai áo đen huyền mềm mại,
trên mặt dùng tơ vàng thêu thành hình vân, một dây ngọc đỏ quấn quanh
thắt lưng, đầu đội cao quan với rèm châu tử ngọc khiến hắn trông uy
nghiêm biết mấy. Cao quý như vương tôn công tử từ nhỏ đã được giáo dục
cẩn thận, tuân theo những lễ nghi phức tạp nhất, toàn thân tỏa ra khí chất
tôn quý được trui rèn qua năm năm tháng tháng.

Phượng Âm đứng ngoài cửa nhìn hắn giang tay để tiên thị sửa sang y

phục, nét mặt lãnh đạm nghe lời tán dương. Một lát sau, hắn cảm nhận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.