PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 216

mà.”

Nói xong, quái thú đột nhiên nhớ tới cái gì, hỏi nhanh: “Hay là, ngài

đang tìm Hồng Hoang trước khi gặp kiếp nạn Diệt thiên?”

“Kiếp nạn Diệt thiên?” Phượng Âm nhíu mày, “Đó là cái gì?”

“Rất lâu trước kia, có một con người cùng Long tộc xảy ra tranh chấp

về địa bàn, một người chống lại toàn tộc, sau đó bất cẩn làm sập cột chống
trời, dẫn tới nạn sập trời, cơn hồng thủy từ bốn phương tám hướng ập tới,
Hồng Hoang thiên địa hợp nhất, sau đó con người và Long tộc đồng tâm
hiệp lực đẩy lùi hồng thủy, đóng băng dòng nước, lại được Long tộc quấn
quanh tạo nên cột chống trời mới, từ đó mới chấm dứt kiếp nạn Diệt thiên
này.”

“Hóa ra là thế…”

Hóa ra kiếp nạn Diệt thiên trong ảo cảnh lại xuất hiện thế này trong

Hồng Hoang thật, không có con gà rừng tên gọi Phượng Âm cũng không có
thiếu niên đã yêu thương Phượng Âm. Tất cả chỉ là một hồi mộng ảo chân
thực với nàng mà thôi, và cả tình yêu của nàng cũng chưa bao giờ tồn tại.

Nàng hít sâu một hơi mà mắt thấy cay cay. Nàng biết, bây giờ không

phải lúc để nghĩ đến chuyện này, kiếp nạn Hồng Hoang khiến cho mọi thứ
đều tan biến, nàng không biết nên đi đâu tìm nguyên thân của Thanh Hòa.

Nàng buông quái thú đang bị áp chế ra, mắt nheo lại nhìn về phương

xa, thất vọng nói: “Ngươi đi đi!”

Quái thú ngơ ngác, lo lắng dòm dòm nàng, đi được vài bước lại dòm,

rồi lại thêm vài bước, khi xác định chắc chắn nàng đã thả nó đi, nháy mắt
quái thú chạy như điên như cuồng, tránh xa cả cây số. Đến khi cảm thấy đã
đạt được khoảng cách an toàn, nó mới xoay người lại, rống lớn: “Có phải
ngài đang tìm thứ trước kia?! Ngài đến cột chống trời tìm thử xem, mẫu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.