PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 235

rất nhanh kịp nhận ra, lập tức cầm tay nàng, mỉm cười nói: “Lòng bàn tay
mới là nơi ấm nhất, ta chỉ sợ làm nàng lạnh.”

“Chàng… chàng đối với thiếp tốt quá!” Bích Hoa bất an lại được hắn

nắm chặt tay, cúi đầu nói, “Cả đời này Bích Hoa chẳng mong muốn gì, chỉ
cầu tìm được một người để phó thác. Chàng và thiếp đã bái thiên địa, từ
nay về sau… Bích Hoa và chàng đã là người một nhà.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.