PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 30

thấy đây là nội dung vở kịch.”

Phượng Âm: “Chứng minh!”

“Ta đoán!” Diệp Tiếu cắn một miếng táo: “Nếu ta đã có mặt trong vở

kịch này thì dĩ nhiên phải có tác dụng quan trọng rồi. Ngươi thấy không,
giờ ta đang bệnh tật, biết đâu sau đây ngươi sẽ vì cứu ta mà mạo hiểm.”

“Làm sao ngươi biết?” Phượng Âm tò mò: “Quán Thanh U không

phải là không nói cho ngươi biết mệnh cách sao?”

“Ngươi ngốc quá!” Diệp Tiếu lắc đầu: “Chẳng lẽ ngươi không biết ta

còn kiêm thêm chức phụ nữa sao?”

“Chức nào? Ngươi kiêm nhiều chức quá ta không rõ.”

“Ta viết tiểu thuyết đó!” Diệp Tiếu trịnh trọng nói: “Phượng Nhi,

ngươi phải biết là trong tiểu thuyết luôn có người thông minh, ngươi xem,
phàm là truyện thì phải có những tình tiết kinh điển. Nếu ngươi là vai
chính, tất sẽ phải có bằng hữu, kẻ thù, ý trung nhân. Tuyến tình yêu và
tuyến tình bạn đều góp phần thúc đẩy câu chuyện, giờ ta là tuyến tình bạn
của ngươi, ta lại bị bệnh, chẳng lẽ ngươi không nên vì ta làm cái gì sao?
Ngươi nhất định phải làm gì đó cho ta, rồi sau đó sẽ bước trên hành trình
mạo hiểm, tiếp nữa là bắt đầu câu chuyện của ngươi.”

“Ừ, có lý!” Phượng Âm gật đầu, rất nghiêm túc dò hỏi: “Vậy giờ ta

phải chuẩn bị cái gì?”

“Ăn nhiều ngủ nhiều, tiết kiệm thể lực, chuẩn bị hành trang. Nhân vật

chính đều có hậu thuẫn.” Diệp Tiếu nghĩ nghĩ, tự nhận là đã trả lời đối
phương rất chuẩn. Phượng Âm gật đầu đồng ý, rồi làm theo lời Diệp Tiếu
nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.