PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 29

“Xoay một vòng!” Dạ Tịch tiếp tục ra lệnh, Diệp Tiếu đứng lên, ngoan

ngoãn xoay một vòng.

“Nhảy qua ba lần!” Dạ Tịch đổi tay chống cằm, Diệp Tiếu nhanh nhẹn

nhảy qua cái vòng được treo bên cạnh. Kết quả là, dừng lại giữa không
trung luôn.

“Sao lại không qua được?” Dạ Tịch nhíu mày, Diệp Tiếu sắp phát

khóc: “Vòng nhỏ quá, kẹt rồi!”

“Ờ, vậy ngươi giảm béo đi!” Dạ Tịch không cần suy nghĩ đã hạ lệnh.

Diệp Tiếu gấp gáp nói: “Giảm béo không mập không đáng yêu! Bích Hoa
tiên tử… À không, các tiểu hoàng kê nữ đều thích béo một chút!”

“Vậy à,” Dạ Tịch gật đầu: “Vậy được rồi, đổi vòng lớn hơn cho dễ

lọt…”

Nhìn Diệp Tiếu bị gọi tới gọi lui trên bàn mà Phượng Âm gian ác

dùng cánh che miệng nén cười lui xuống.

Nàng cảm thấy thật thỏa lòng, nàng nghĩ, Diệp Tiếu có lẽ chưa từng

chịu ấm ức như vậy bao giờ.

Cho dễ lọt…

Phốc, ha ha ha…

Phượng Âm chỉ còn thiếu điều đập bàn mà cười thôi.

Nhưng không lâu sau, nàng cười không nổi nữa.

Diệp Tiếu bị bệnh.

Mỗi ngày đều rặt vẻ bệnh hoạn nằm trên giường gặm táo, Diệp Tiếu

lấy dáng vẻ như đang tuyên bố di ngôn mà thì thầm: “Phượng Nhi, ta cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.