PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 35

Bích Hoa thoáng ngạc nhiên, nhìn con gà rừng lông đỏ với cái đuôi

dài chừng hai thước trước mặt mà há miệng thở dốc, muốn nói lại chẳng
thốt nên lời. Chỉ biết trừng mắt nhìn Phượng Âm, vẻ mặt biến đổi đủ màu.

Dạ Tịch ngồi bên lại không phát hiện tâm tình phức tạp của tiên tử,

ngược lại còn dương dương tự đắc thả Phượng Âm ra khỏi lồng, cười nói:
“Con gà rừng này tên là Yêu Kê, vô cùng thông minh, có thể làm được
nhiều việc mà các con gà rừng khác không làm được. Yêu Kê, lăn một
vòng!”

Dạ Tịch quăng cho Phượng Âm cái liếc mắt sắc như dao. Phượng Âm

uể oải ủ rũ nghe lời nằm xuống đất lăn một vòng, Dạ Tịch lại nói: “Yêu Kê,
nhảy một điệu!”

Phượng Âm lập tức đứng thẳng lên, đập cánh ngoáy mông… lại đập

cánh ngoáy mông…

Nhảy nhót nửa ngày, nàng quay lại nhìn Bích Hoa đang khiếp sợ nhìn

cái cổ nhỏ dài vừa hoàn tất điệu múa của nàng.

Bích Hoa vẫn không nói năng gì, Dạ Tịch rất không hài lòng, vì thế lại

tăng thêm độ khó.

Yêu Kê, chạy vượt chướng ngại vật 100 mét!

Yêu Kê, bơi tự do!

Yêu Kê, mau, múa lửa!

Nội dung ngày càng khó, đến khi múa lửa xong thì Phượng Âm mệt

muốn tắt thở ngã vật xuống đất, mà Bích Hoa nãy giờ vẫn cứ im lặng đã tái
mét mặt mày, chậm rãi mở miệng nói: “Dạ Tịch Nguyên quân, ngài đã nói
nó là con gà màu vàng?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.