PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 50

PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG

THƯ

Diệp Tiếu

www.dtv-ebook.com

Chương 7: Để Ngươi Đừng Nhớ Lại

Thật ra nói đến Thanh Hòa, trí nhớ chính xác về lần đầu quen biết của

Phượng Âm và hắn đã không còn rõ ràng nữa. Chỉ còn lại duy nhất bóng
dáng người nam tử trong bộ thanh sam tuấn dật giữa vườn đào, dịu dàng,
lặng lẽ.

Nguyên thần của Thanh Hòa là dao cầm thượng cổ, hơn nàng không

biết bao nhiêu vòng luân hồi, là bạn chí giao của cha nàng. Nghe nói lúc
nàng từ trong trứng ngoi ra, người đầu tiên nhìn thấy chính là hắn, lại còn
chiếp chiếp ôm rịt lấy hắn. Có lẽ do duyên phận, trong số đông đảo các tỷ
muội, Thanh Hòa lại thiên vị nàng nhất. Mỗi lần tới nhà đều mang theo quà
cáp, cho nàng thứ tốt nhất, nhiều nhất. Thanh Hòa tính tình rất tốt, các
huynh đệ tỷ muội của nàng đều thích hắn, mỗi lần hắn đến đều đòi hắn bế
nhưng lần nào hắn cũng chỉ bế mình nàng. Trong một đám nhóc tì lại chỉ
ôm nàng lên cao rồi đặt ngồi trên đùi, yêu thương đến mức làm cho ai nấy
đều giận đỏ mắt. Phụ quân của nàng từng cười nói với Thanh Hòa rằng:
“Ngươi thế này chi bằng mang Phượng Âm cho ngươi nuôi luôn đấy.”
Thanh Hòa chỉ cười không đáp lại, nàng đang ở trong lòng Thanh Hòa thì
lập tức đồng ý gật đầu lia lịa: “Được, được.” Phụ quân nàng hơi sửng sốt,
sau đó cười bất đắc dĩ: “Con nhóc này…” Thanh Hòa đút cho nàng một
miếng bánh hoa quế, trêu chọc: “Làm con gái thì không cần, nhưng nếu
ngày sau Phượng Âm trở thành một đại mỹ nhân thì có thể làm tiểu nương
tử của ta cũng được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.