PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 49

đầu nhìn thì thấy con gà rừng mới vừa rồi nhìn vẫn thấy đáng khinh, bây
giờ trong mắt lại có cảm xúc phẳng lặng mà hắn nhìn không thấu.

Thiếu niên không thể sâu sắc thấu hiểu được cảm xúc lúc này của

Phượng Âm, chỉ ngơ ngác rồi cùng im lặng, không dám phát ra tiếng động
nào, như sợ sẽ quấy nhiễu cái gì đó.

Phượng Âm nhìn chằm chằm thất huyền cầm hồi lâu rồi sải bước tới

gần.

Bước đi của nàng hơi lảo đảo như đang cố cưỡng ép bản thân bước về

phía trước. Đến khi đứng trước thất huyền cầm nàng mới nhảy lên ghế, cúi
đầu nhìn hai chữ Thanh Hòa trên bàn bên cạnh cây đàn thì không kiềm
được nữa, búng ra một ngụm máu lên cây đàn.

Dạ Tịch bị nàng làm cho hoảng sợ: “Này...”

Thế nhưng nàng đã không thể nghe được tiếng hắn nữa, ánh mắt gắt

gao dán vào cây đàn, sau nhiều năm lại lần nữa nhỏ nhẹ gọi ra cái tên đó.

“Thanh Hòa...”

Nhưng nam tử từng nở nụ cười dịu dàng, nhã nhặn đã không còn nghe

thấy được nữa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.