PHÙ SINH MỘNG TIẾU VONG THƯ - Trang 82

nhờ thuật Xuân Phong Độ của Dạ Tịch giúp nàng khôi phục thân thể. Đây
là một loại pháp thuật chữa trị rất hao tâm tổn sức nhưng lần nào Dạ Tịch
cũng không nói gì, vui vui vẻ vẻ trị liệu cho nàng, ôm nàng vào lòng, vuốt
ve lớp lông của nàng mà nói: “A Âm, không phải ngươi cả đời sau này đều
là dạng chim chứ? Ngươi có thể biến thành người không?”

Dạng chim…

Nghe đến cái từ này Phượng Âm lại nhịn không được muốn bùng nổ.

“Ngươi mới là dạng chim… Ta sớm muộn gì cũng có thể biến thành

người!!”

“Ngươi có thể biến thành người?!” Dạ Tịch đang ngồi bên lập tức dịch

lại gần, trong tay còn cầm quần áo mới may cho nàng, hơn nữa ánh mắt
sùng bái kia của hắn hoàn toàn là bộ dạng tiêu chuẩn của cô vợ trẻ. Dáng
vẻ này khiến Phượng Âm cảm thấy thật hả hê, nàng cân nhắc một chút,
mình tuy rằng không thể bắt nạt Dạ Tịch trưởng thành nhưng có thể sai
khiến Dạ Tịch thiếu niên cũng là thành tựu vĩ đại rồi. Dù sao thiếu niên
thiên tài từ nhỏ sức chiến đấu đã kinh người hiếm ai có thể hàng phục này,
năng lực càng cao trắc trở càng lớn, nếu có thể thu phục Dạ Tịch, ngày sau
mấy tên hồ bằng cẩu hữu nhìn nàng mắt sẽ tóe lửa cho xem.

Vì thế Phượng Âm hiếm khi nghiêm chỉnh trả lời câu hỏi mang tính đả

thương cõi lòng của Dạ Tịch, nàng ra vẻ đoan trang nói: “Cái này ấy mà,
chờ thời cơ đến, ta lịch thiên kiếp xong sẽ biến lại thành người.”

“Thiên kiếp?” Dạ Tịch có vẻ mù mờ, hẳn mới lần đầu nghe đến mấy

từ này. Phượng Âm hít mũi, tiếp tục giải thích: “Là Thiên Lôi đó. Lúc đó ta
sẽ bị đánh tám mươi mốt đạo sấm sét, đánh xong, sống sót được thì ta
thành người, sống không được thì đến U Minh Phủ điểm danh.”

Đề tài này quá nặng nề, trầm trọng, thiếu niên Dạ Tịch im lặng mãi.

Hắn suy nghĩ rồi nâng một tay lên khoát trên vai Phượng Âm: “Ngươi yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.