Một quyền chọn chịu lỗ, theo định nghĩa là quyền chọn có giá trị nội tại
bằng 0, vẫn sẽ có giá trị do có khả năng là giá thị trường sẽ dịch chuyển lên
trên ngưỡng giá thực hiện trước ngày hết hạn. Một quyền chọn trong giá sẽ
có giá trị lớn hơn giá trị nội tại vì một vị thế trong quyền chọn sẽ được ưu
ái hơn một vị thế khác trong thị trường chính. Tại sao? Vì cả hai quyền
chọn và vị thế thị trường đều sẽ thu được lợi nhuận như nhau khi có biến
động giá có lợi, nhưng tổn thất tối đa của quyền chọn lại được hạn chế.
Phần giá quyền chọn vượt quá giá trị nội tại được gọi là giá trị thời gian.
Ba nhân tố quan trọng nhất ảnh hưởng đến giá trị thời gian của một quyền
chọn là:
1. Mối quan hệ giữa giá thực hiện và giá thị trường. Những quyền chọn
chịu lỗ cao sẽ có ít giá trị thời gian, vì khó có khả năng giá thị trường sẽ
dịch chuyển lên ngưỡng giá thực hiện – hoặc vượt quá ngưỡng đó – trước
ngày hết hạn. Những quyền chọn trong giá cao cũng có ít giá trị thời gian vì
các quyền chọn này mang lại những lợi thế tương tự như thị trường chính –
cả hai đều sẽ bị thua lỗ hoặc được lợi nhuận tương tự nhau trong mọi
trường hợp trừ khi có biến động giá cực kỳ bất lợi. Nói cách khác, với một
quyền chọn trong giá cao, rủi ro được hạn chế không giá trị lắm bởi vì giá
thực hiện chênh lệch quá lớn với thị trường hiện hành.
2. Thời gian còn lại tính đến thời điểm hết hạn. Thời gian đến ngày đáo hạn
càng dài thì giá trị của quyền chọn càng lớn. Điều này là đúng bởi vì
khoảng thời gian dài giúp làm gia tăng khả năng giá trị nội tại gia tăng một
lượng cụ thể nào đó trước ngày hết hạn.
3. Độ biến động. Giá trị thời gian sẽ thay đổi trong mối tương quan trực
tiếp với độ biến động dự kiến (một thước đo mức độ dao động của giá cả)
của thị trường chính trong quãng thời gian còn lại của quyền chọn. Sở dĩ có
mối tương quan này là vì độ biến động cao sẽ làm tăng xác suất giá trị nội
tại trước ngày đáo hạn. Nói cách khác, độ biến động càng cao, khoảng giá
khả thi của thị trường càng lớn.