PHÚC DIỄM TIÊU DAO - Trang 290

thời tồn tại một loại áy náy hết sức mãnh liệt! Mình nói như vậy, nếu như bị
mẹ phát hiện nói dối, nàng liệu có thất vọng không?

Hàn Tuyết lúc này ôm Diệp Hi, trong lòng cũng không biết đang suy

nghĩ gì. Mà Diệp Hi vẫn cúi đầu, tựa vào trong ngực nàng, lộ ra vẻ rất thoải
mái. Bỗng nhiên, Diệp Hi cảm thấy thân thể của mẫu thân đang run rẩy! Từ
trong ngực hơi ngẩng đầu lên, hắn bỗng nhiên ngây ngẩn cả người! Một
giọt lệ nóng đã rơi xuống má hắn.

Hàn Tuyết đang khóc.

Diệp Hi rất muốn hỏi nàng tại sao lại khóc? Chẳng lẽ bởi vì chuyện mình

làm.

"Con xin lỗi."

Hắn đem khuôn mặt của mình chôn ở trong ngực nàng, thanh âm có một

tia run rẩy, nhưng càng nhiều hơn là cảm giác tự trách! Mình làm như vậy
rốt cuộc có đúng hay không?

"..."

Hàn Tuyết cũng không có lên tiếng, cũng không có phát ra tiếng khóc.

Chẳng qua trên mặt của nàng, làn nước hồ thu trong hai mắt như vỡ đê,
nước mắt chảy xuống thành hàng, vài giọt lện chảy xuống mặt Diệp Hi,
mỗi giọt như đang cháy trên hắn, rung động tâm hồn hắn. Toàn bộ thế giới
dường như cũng chỉ có hai người bọn họ! Nước mắt của mẫu thân làm cho
hắn cảm nhận được tình yêu vô bờ bến của nàng đối với hắn.

Thật ra thì mẫu thân nào cũng như thế? Hài tử trốn đi, thân là mẫu thân

nàng liền tìm khắp thế giới, tìm đến phát điên; hài tử nếu như rơi xuống đại
hải, nàng cho dù không biết bơi lặn cũng sẽ lập tức nhảy xuống. Tình
thương của mẹ luôn vĩ đại như vậy. Là thứ tình cảm đáng trận trọng nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.