"Cảm giác như mình đang bị đè nén!"
Hắn đi tới trong đại sảnh, trong lòng thổn thức: "Hiện tại ta rốt cục đã
hiểu tại sao, trước kia Hoàng Đế chỉ thích giai nhân mà không yêu giang
sơn! Ha hả, máu nhuộm giang sơn sao bằng một cái nhíu mày của mỹ
nhân!"
"Đinh đinh..."
Đúng lúc Diệp Hi đang yy trong tâm cảnh nhiệt huyết sôi trào thì lại có
người tới quấy rầy!
"Thật là hỗn đản!"
Lúc này Diệp Hi mặc một cái quần cộc liền ra hướng đại môn.
"Thật con mẹ nó —— ách, a!"
Lúc Diệp Hi nhìn thấy người đứng bên ngoài, câu chửi thề thô tục lập tức
thu trở lại, hắn bị người đàn bà kia làm sợ hết hồn!
"Thanh âm này .. Tiểu Hi phải không? Nhanh mở cửa cho ta!" Bỗng
nhiên, người đàn bà ngoài cửa dùng sức vỗ vào cửa chống trộm.
"Đừng, ta mở cửa còn không được sao?" Tiếng gõ cửa làm cho Diệp Hi
có chút lo lắng sẽ đánh thức Hàn Tuyết trong phòng ngủ.
"Răng rắc " một tiếng, cửa phòng được mở ra. Nhất thời, một nữ nhân ăn
mặc thời trang xuất hiện trước mắt Diệp Hi.
"Mấy tháng không gặp, tiểu Hi ngày càng cao nha?"
Nữ nhân bỗng nhiên bước một bước về phía trước, không chờ Diệp Hi
phản ứng gì liền mở hai cánh tay ôm hắn vào trong ngực!