bà buồn nhất vẫn là việc ông lão ở nhà sẽ phải làm mồi cho rận chấy vì đứa
con dâu lại bỏ đi mất thì chẳng còn ai tắm giặt cho ông ta nữa.
Ngoài bảy người đàn bà đó còn bốn người nữa đang đứng cạnh khung cửa
sổ, tay bíu song sắt, vừa ra hiệu vừa la hét để nói chuyện với bọn phạm
nhân đang đi qua sân mà Maxlova vừa gặp ở cổng nhà lao. Trong mấy
người đàn bà nầy, có một người can tội ăn cắp, thân hình chị nầy to béo
phục phịch, tóc hung, da mặt và tay vàng nhợt, lấm chấm tàn nhang, cái cổ
núc ních nhô lên khỏi. Vành cổ áo mở phanh. Chị chàng chõ mồm qua cửa
sổ, quạc miệng gào lên mấy câu tục tĩu, giọng khàn khàn.
Bên cạnh chị là một ả bé nhỏ, chỉ bằng đứa con gái lên mười, da ngăm
ngăm đen, thân hình không cân đối: lưng thì dài mà chân lại quá ngắn. Mặt
ả đỏ, lấm chấm những vết hoen, đôi mắt đen cách nhau quá xa, cặp môi dày
và ngắn không che hết những chiếc răng trắng nhởn chìa ra. Nhìn cảnh
ngoài sân, chốc chốc ả lại rộ lên cười the thé. Do cái lối làm đỏm của ả,
người ta gọi ả là "Nàng Tiên". Ả ta can tội ăn trộm đất nhà. Đằng sau hai
người nầy là một người đàn bà có mang, bụng to tướng, mặc chiếc áo xám
rất bẩn, dáng người tiều tuỵ, gầy gò, mặt nổi đầy gân xanh; người nầy can
án oa trữ đồ ăn trộm. Chị ta đứng im lặng, nhưng luôn luôn mỉm cười biểu
đồng tình và càm động trước những cảnh diễn ra ngoài sân. Người thứ tư
đứng cạnh cửa sổ là một chị nông dân bị kết án về tội bán rượu lậu; chị nầy
lùn béo, nom vạm vỡ cặp mắt lồi ra, vẻ mặt hiền hậu. Chị là mẹ thằng bé
đang chơi với bà cụ và một đứa con gái lên bảy; cả hai đứa không thể ở nhà
với ai được nên cho cả vào tù với mẹ. Cũng như mọi người, chị nầy mắt
nhìn qua cửa sổ, nhưng tay vẫn không ngừng đan một chiếc bít tất và chốc
chốc lại nhăn mặt khó chịu và nhắm mắt lại khi thấy những tiếng văng tục
của phạm nhân ở ngoài sân vẳng tới. Đứa con gái chị lên bảy, tóc trắng bỏ
xoã mặc có mỗi chiếc áo cộc, đứng cạnh ả tóc hung và đưa bàn tay gầy gò
nhỏ xíu ra níu lấy váy ả; nó trố mắt chăm chú lắng nghe bọn đàn bà và bọn
tù đàn ông chửi nhau, và lẩm bẩm nhắc lại như đang nhẩm bài học thuộc
lòng.
Người thứ mười hai là con gái một người phụ lễ nhà thờ, can tội đã vứt đứa
con hoang của ả xuống giếng. Ả cao dong dỏng, người cân đối, có bím tóc