người vắng mặt, quyết định phạt tiền, xét lý do những người đã xin miễn,
lấy người dự khuyết thay vào. Sau đó, chánh án gập những mảnh giấy lại,
đặt vào các lọ thuỷ tinh và, sau khi kéo hai ống tay áo thêu lên một chút, để
lộ đôi cánh tay lông lá, với vẻ lanh lẹ nhà nghề của người làm trò quỷ thuật,
lão bắt đầu rút từng mảnh giấy khỏi lọ, mở ra đọc. Đọc xong, lão lại kéo hai
ống tay áo xuống và mời linh mục cử hành lễ tuyên thệ cho các bồi thẩm.
Linh mục là một ông già thấp bé, mặt béo phị, vàng ệch, mặc chiếc áo dài
nâu, đeo trên ngực cây thánh giá mạ vàng, bên cạnh đính một huân chương
nhỏ không rõ là huân chương gì; ông ta kéo lê hai bàn chân nề thũng đến
gần bàn đọc kinh kê dưới tượng thánh.
Các bồi thẩm đứng dậy và xúm lại gần chiếc bàn.
- Xin kính mời! - Linh mục nói, bàn tay béo múp mân mê cây thánh giá đeo
trước ngực, chờ cho tất cả các bồi thẩm đến gần.
Là một linh mục đã phục vụ trong dòng đạo bốn mươi sáu năm trời, ông ta
hiện đang sửa soạn để ba năm nữa thì tổ chức lễ đại khánh năm mươi năm
nhậm chức, như đức Phó giám mục ở nhà thờ lớn đã làm cách đây không
lâu ông phục sự ở đây từ ngày mới thiết lập toà Đại hình và thường lấy làm
hãnh diện vì đã làm lễ tuyên thệ cho hàng vạn người, và tuy tuổi đã già,
ông vẫn phục vụ lợi ích của nhà thờ, của tổ quốc và của gia đình - các gia
đình mà ông sẽ để lại cho thừa hưởng ngoài ngôi nhà ra còn một món tiền
không kém ba vạn rúpbằng chứng khoán. Ông chẳng hề bao giờ nghĩ rằng
cái công việc ông làm là bậy bạ, công việc hướng dẫn người ta thề trên
cuốn kinh Phúc âm là cuốn sách cấm hẳn mọi việc thề thốt; cái công việc
làm đã quen thành nếp nầy, chẳng những ông không thấy chán mà còn lấy
làm thích thú vì nhờ nó mà ông có dịp gặp gỡ làm quen với các bậc danh
giá trong xã hội. Lúc nầy ông đang vui sướng vì vừa mới làm quen được
với tên thầy cãi trứ danh kia; việc hắn vớ được món hời hơn vạn rúpriêng
về vụ án bà cụ đội mũ có đính hoa to, đã khiến ông tôn trọng hắn bội phần.
Khi các bồi thẩm đã lần lượt trèo cả lên bục, ông linh mục mới cúi nghiêng
cái đầu hói đã bạc xuống để lồng vào cổ dải khăn lễ (mép đã cáu ghét),
vuốt lại những sợi tóc lơ thơ và nói với họ:
- Các con giơ bàn tay phải và để các ngón tay như thế nầy nầy! - ông ta nói