PHỤC SINH - Trang 61

Tức thì Maxlova cau mày, đỏ mặt tía tai và nói nhanh như cắt:
- Nói chuyện gì? Tôi chẳng nói chuyện gì cả. Có gì tôi đã kể hết cả rồi, tôi
chẳng biết gì nữa. Các ông muốn làm gì tôi thì làm: tôi không có tội lỗi gì
hết có thế thôi.
- Tôi không có điều gì để hỏi nữa, - viên phó chưởng lý làm bộ nhún vai,
nói với lão chánh án rồi vội vã ghi trên đề cương bài nói của hắn rằng bị
cáo thú nhận đã cùng Ximon vào một căn buồng vắng vẻ.
Im lặng một lát.
- Chị muốn nói thêm gì nữa không?
- Tôi đã nói hết rồi, - Maxlova trả lời. - Nàng thở dài và ngồi xuống.
Chánh án bèn ghi một điều gì đó trên giấy và sau khi nghe viên thẩm phán
bên trái thì thầm vào tai mấy câu, lão tuyên bố phiên toà nghỉ mười phút.
Lão vội vã đứng dậy và rời khỏi phòng.
Điều mà viên thẩm phán bên trái - ông lão người cao lớn, râu dài, có đôi
mắt to hiền từ - đã nói thầm với lão chánh án đó là ông ta thấy dạ dày hơi
có phần không ổn nên muốn đi xoa bóp và uống tí thuốc. Và thể theo yêu
cẩu của ông ta, toà tạm nghỉ.
Sau các thẩm phán, đến các bồi thẩm, luật sư, nhân chứng cũng đều đứng
dậy; với cảm giác thoải mái đã hoàn thành một phần vụ án quan trọng nầy,
họ tản mác đi các ngả.
Nekhliuzov bước ra, sang phòng bồi thẩm và ngồi xuống bên cửa sổ.

Chú thích:
(1) Tờ giấy bạc 10 rúp thời Nga Hoàng (N.D)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.