PHƯƠNG PHÁP GIÁO DỤC MONTESSORI - Trang 155

thể, chúng đều hi vọng không gây ra bất cứ tiếng động nào. Khi chúng đang
cố gắng để đạt được sự tiến bộ (trong việc giữ yên tĩnh) thì trên thực tế,
chúng cũng đã đạt được một sự yên tĩnh hoàn toàn không giống với kiểu “có
vẻ yên tĩnh” như thường tình người ta vẫn thấy. Dường như cuộc sống đang
tạm dừng lại, phòng học dần trở nên yên lặng như tờ, tựa như khi nơi đây
không một bóng người, dường như nơi đây thực sự không có sự tồn tại của
con người vậy. Tiếp theo, lũ trẻ bắt đầu nghe được tiếng tích tắc của đồng hồ
treo tường, khi đã đạt đến trạng thái yên tĩnh tuyệt đối thì tiếng tích tắc này
cũng dường như dần trở nên mạnh và rõ ràng hơn. Đến lúc này, trong không
gian đang rất yên tĩnh này bắt đầu có các âm thanh khác nhau lan truyền
đến: tiếng chim hót, tiếng bước chân của trẻ em... Bọn trẻ tỏ ra vô cùng thích
thú với bầu không khí này, tựa như chúng đã chinh phục được một “chiến
lợi phẩm” vậy. Cô giáo lúc này sẽ dẫn dắt: “Các con thấy đấy, bây giờ tất cả
đều trở nên vô cùng yên tĩnh, cứ như không có sự tồn tại của con người
vậy”.

Khi trẻ em đạt được tới mức độ yên tĩnh này, tôi sẽ đóng cửa sổ, kéo rèm

cửa, sau đó nói với chúng: “Bây giờ, chúng ta sẽ cùng nghe tiếng gọi rất khẽ
của cô khi gọi tên các con nhé”.

Sau đó, từ trong căn phòng bên cạnh sau lưng chúng, tôi mở cửa và khẽ

khàng gọi tên từng đứa trẻ theo kiểu kéo dài giọng, giống như khi gọi người
ở bên kia khe núi. Âm thanh yếu ớt này gần như trực tiếp truyền đến chỗ
bọn trẻ, thu hút sự chú ý của chúng. Từng đứa trẻ khi được gọi đến tên đều
yên lặng đứng dậy, cố gắng không làm xê dịch ghế ngồi của mình và bước
từng bước một cách cẩn trọng để đi tới, cố gắng không gây ra tiếng động
nào. Dù thế nào đi nữa thì trong không khí tuyệt đối yên tĩnh ấy, mọi việc
chúng làm cũng đều sẽ bị những người xung quanh chú ý dõi theo, bởi vì lúc
ấy những người khác không thực hiện bất kì động tác nào phá vỡ bầu không
khí yên lặng tuyệt đối này. Những đứa trẻ ấy khi đứng dậy sẽ nhẹ nhàng đi
ra cửa với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt và nhảy lên vui mừng trong căn
phòng bên cạnh để cố gắng kìm nén mình không bật ra tiếng cười, nếu
không thì chúng hoặc sẽ đứng sát vào tôi, hoặc sẽ quan sát xem các bạn vẫn
còn đang yên lặng, lo lắng chờ đợi. Mặc dù mỗi đứa trẻ đều biết rằng mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.