khởi động, sau đó điều chỉnh nhiệt độ và lượng oxy lưu thông giữa
máy với người bệnh. Chỉ đến lúc này họ mới ngưng phương pháp
ép tim.
Cô bé đã xem như không có sự sống trong vòng một tiếng rưỡi
đồng hồ, kể từ khi chiếc trực thăng đưa bé tới bệnh viện cho đến lúc
chiếc máy tim phổi nhân tạo này hoạt động. Tuy nhiên, sau hai giờ
theo dõi, nhiệt độ cơ thể tăng thêm gần 4°C và tim bắt đầu đập. Đó
là cơ quan đầu tiên hoạt động trở lại.
Tình hình cô bé dần tốt hơn sau sáu giờ và thân nhiệt đã đạt
37°C - là mức nhiệt độ bình thường của cơ thể. Toàn bộ ê kíp thử
chuyển cô bé sang thở máy, nhưng nước hồ và các mảnh băng vỡ đã
làm tổn thương phổi nghiêm trọng, đến mức không thể bơm oxy
qua ống thở để vào máu. Vì thế, họ quyết định chuyển sang sử dụng
hệ thống hô hấp nhân tạo ECMO, một loại máy trao đổi oxy ngoài cơ
thể. Các bác sĩ phải dùng cưa máy để mở lồng ngực, sau đó nối hệ
thống dây từ máy ECMO với động mạch chủ và tim của bệnh nhân.
Rồi các bác sĩ gỡ hệ thống ống của máy tim phổi nhân tạo ra
khỏi người bệnh nhân, hồi phục các mạch máu, may lại vết rạch trên
đùi và đưa bé vào khu săn sóc đặc biệt với lồng ngực đang mở
toang, chỉ được đậy bằng một miếng nhựa vô trùng. Suốt cả ngày lẫn
đêm hôm đó, các nhân viên y tế liên tục dùng ống nội soi phế quản
hút nước từ hai lá phổi của bé. Ngày hôm sau, phổi bệnh nhân đã
được phục hồi đáng kể, đủ để chuyển bé sang thở máy thay cho hệ
thống ECMO. Thế là các bác sĩ đưa bé trở lại phòng mổ để tháo các
loại dây ống, may các vết mổ và đóng lồng ngực lại.
Hai ngày sau, tất cả các cơ quan chức năng như gan, thận, ruột
của bé đã phục hồi, chỉ trừ bộ não. Kết quả chụp CT cho thấy não bị
sưng, dấu hiệu bệnh nhân bị tổn thương nghiêm trọng trên diện
rộng. Nhưng thật may mắn khi không vùng não nào đã thực sự chết.
Cả ê kíp bắt tay thực hiện các bước tiếp theo. Họ khoan hộp sọ, luồn