tác y tế. Peter Pronovost là người đã đưa ra các ý chủ yếu gắn liền
với những việc có tầm ảnh hưởng sâu rộng của ông tại những ICU.
Lucian Leape, David Bates và Berwick là những người đã giới thiệu
tôi với Tổ chức Y tế Thế giới WHO. Ngài Liam Donaldson, Chủ tịch
Chương trình An Toàn Bệnh Nhân của WHO, người tạo ra chiến
dịch toàn cầu nhằm giảm thiểu tỷ lệ tử vong trong phẫu thuật, đã
tạo điều kiện cho tôi đến các nước để hướng dẫn chương trình và
còn giúp tôi thấy được khả năng lãnh đạo thực sự có ý nghĩa như thế
nào trong lĩnh vực y tế cộng đồng. Pauline Philip, Giám đốc điều
hành của Chương trình An Toàn Bệnh Nhân của WHO, đã nhiệt tình
trả lời tất cả các câu hỏi của tôi, và cũng là người nỗ lực đặc biệt để
chương trình này được nhân rộng ra khắp thế giới.
Tại WHO, Tổng Giám đốc Margaret Chan, cùng với cố vấn của
bà là Ian Smith, phó Tổng Giám đốc David Heymann và trợ lý Tổng
Giám đốc Tim Evans, là những người ủng hộ tôi rất nhiệt thành.
Gerald Dziekan, người mà hầu như ngày nào tôi cũng làm việc trong
suốt ba năm qua, cũng như Vivienne Allan, Hilary Coates, Armorel
Duncan, Helen Hughes, Sooyeon Hwang, Angela Lashoher, Claire
Lemer, Agnes Leotsakos, Pat Martin, Douglas Noble, Kristine Stave,
Fiona Stewart-Mills và Julie Storr.
Tại công ty Boeing, Daniel Boorman đã giúp tôi rất nhiều trong
việc soạn thảo, kiểm tra và thực hiện các danh mục kiểm tra lâm
sàng nhằm đảm bảo sinh đẻ an toàn, kiểm soát nhiễm trùng tiêu
chảy, khống chế các rủi ro trong phòng mổ, kiểm soát các bệnh nhân
nhiễm cúm H1N1, và những lĩnh vực khác. Jamie và Christopher
Copper-Hohn, Roman Emmanuel, Mala Gaonkar cùng với Oliver
Haarmann, David Greenspan, Yen và Eeling Liow là những người
hậu thuẫn rất quan trọng cho tôi từ những ngày đầu.
Ở trường Y thuộc Đại học Harvard, bộ ba William Berry, Tom
Weiser và Alex Haynes là những trụ cột trong việc nghiên cứu về