PIN NGUYÊN TỬ - Trang 49

Ông đồn trưởng cầm những lá bài lên. Ông ta soi khuôn mặt nung núc

mỡ của mình trong quân đầm bích, làm như từ quân bài, ông ta sẽ có một
quyết định sáng suốt. Và quả thật vậy, ông hắng giọng:

- Câu chuyện cổ tích coi như chấm dứt ở đây nghe. Các cậu rõ ràng đã

bị lú lẫn bởi tiểu thuyết trinh thám rẻ tiền, mới chừng ấy tuổi đầu mà không
lo học hành lại đi nghiên cứu phim ảnh hình sự bậy bạ. Nói tóm tắt các cậu
bị đầu độc bởi tư tưởng xấu và tính đầu độc lại người lớn ư ?

- Ồ, chú hiểu lầm rồi...
- Tại sao lầm hả, xâm nhập gia cư bất hợp pháp là tội gì các cậu biết

chứ, tôi không giỡn mặt nhé, đám du khách kia lúc đến Reillanette đã trình
diện đồn này, có phải họ là hai nguời lớn và một đứa trẻ bằng tuổi các cậu
chăng ? Họ đều có giấy tờ đàng hoàng và khuôn mặt không có dấu hiệu
nào chứng tỏ là gián điệp hoặc khủng bố. Thú thực, khuôn mặt ma lanh của
các vị đáng để tôi nghi ngờ hơn nhiều.

Bảy thám tử mini tái mặt. Chúng hoảng hồn rút lui có trật tự chứ cồn

phải hỏi.

Rời khỏi cái đồn xấu xí, Hồ Xiếc bắt đầu phát đài.
- Hừm, tụi mình gõ cửa quan không đúng giờ thiêng,quan đang đánh

bài mà nhào vô bép xép ráng chịu.

Tidou thở dài:
- Lúc ấy có tìm được viên đạn, chưa chắc ông đồn trưởng đã tin chúng

ta.

- Chớ sao, lão ta hình như bình "lủng", thua cháy túi...
Corget cắn môi:
- Tôi chưa từng thấy ông cảnh sát nào nhẹ dạ đến thế, chuyện giấy tờ

giả là chuyện sơ đẳng nhất mà bọn gián điệp thừa sức có trong người, vậy
mà ổng ta vẫn tỉnh bơ...

Bistèque băn khoăn chuyện khác:
- Lý do gì nghe nhắc đến vũ khí, ông ta lại bình chân như vại nhỉ, hay

cái đồn đó đã ăn tiền hối lộ của bọn tội phạm?

Guille gật gù:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.