việc làm đơn giản là đưa vào đất Nga những mô hình và cơ cấu trừu
tượng tìm kiếm từ sách giáo khoa nước ngoài. Việc sao chép máy móc
kinh nghiệm của các quốc gia khác cũng không dẫn đến thành công.
Mỗi đất nước, kể cả nước Nga, có nhiệm vụ tìm kiếm con đường cách
tân của riêng mình. (...). Chúng ta đang ở giai đoạn mà thậm chí mỗi
chính sách xã hội, kinh tế đúng đắn nhất khi đưa vào cuộc sống cũng
gặp trục trặc do sự yếu kém của chính quyền nhà nước, của các cơ
quan quản lý” (130).
Điều đó thực tế có nghĩa là gì, Vladimir Putin giải thích cho giới
tinh hoa kinh tế dự họp vào ngày hè ấm áp tháng 7-2000, khi triệu tập
tầng lớp trên của cộng đồng các nhà tài phiệt tham gia cuộc thảo luận
tại điện Kremlin và chuẩn bị cho trận chiến. Ông dạy họ một bài học
đặc biệt. Các đại diện doanh nghiệp đã lo lắng từ trước đó. Ngay sau
bầu cử chủ nhân mới điện Kremlin đã đưa ra nhận xét gây ồn ào.
Vladimir Vladimirovich công khai tuyên bố rằng thời của giới tài
phiệt đã qua và cuộc đấu tranh chống tội phạm - đó cũng là cuộc đấu
tranh chống tham nhũng (131).
Thông điệp của ông cho giới tài phiệt, đó là lời tuyên chiến dù
không phải tất cả phát biểu của ông đều duy trì trong giọng điệu châm
biếm cay độc như lúc đầu. “Chính các ngài đã hình thành quốc gia này
qua những cơ cấu các ngài kiểm soát, vì thế không nên đổ lỗi cho tấm
gương. Cần thảo luận xem nên làm gì để các mối quan hệ trở nên dân
chủ, hoàn toàn văn minh và minh bạch” (132).
Các đối thủ kinh tế nặng cân phải đưa ra quyết định: hoặc tham
gia chính trị, hoặc làm kinh doanh. Họ phải chấm dứt sự thao túng của
mình trong các hành lang quyền lực, thêm vào đó, họ phải đóng thuế.
Đó không phải là những lời đe dọa rỗng tuếch. Không phải ngày đầu
tiên mà tất cả các cuộc bàn luận trong các giới thượng lưu của xã hội
lại xoay quanh một biến cố thất thường. Không lâu trước cuộc gặp,
một trong những người “phe ta” đã bị đưa vào trại tạm giam vì bị cáo
buộc gian lận. Bị cáo, Vladimir Gusinsky - không đơn giản là một nhà