Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 129

– Ta đã cho người về Cổ-loa dọ thám, nhưng tuyệt không thấy tin tức gì cả.
Không một người Ðào trang, Ðinh trang về tới nơi. Hà... không biết hiện
giờ họ ở đâu?
Tự nhiên Tam Trinh ôm ngực nhăn nhó.
Tam Nhân hỏi:
– Bố, bố, sao vậy?
Tam Trinh xua tay tỏ dấu im lặng. Ngồi xếp bằng, nhắm mắt vận khí, lát
sau ông khạc ra một búng máu tươi, mặt hồng hào lên:
– Tên quan Hán võ công thực cao thâm. Bình thường giao đấu, ta không
phải đối thủ của hắn. Lúc nãy trên thuyền, ta quen thuỷ tính, mà đấu với nó
hai chưởng, còn cảm thấy thua sút. Từ bấy giờ đến bây giờ, trong ngực còn
ngấm ngầm đau.
Ðào Kỳ nói:
– Lão bá có biết Phong-châu song quái không? Nhị quái võ công như thế
mà còn thua y đấy.
Tam Trinh nói:
– Ta nghe đồn trong hàng ngũ quan lại người Hán có Nghiêm Sơn nổi tiếng
là Quế-lâm thần kiếm, cùng với Hợp-phố lục hiệp là những người Hán nổi
danh nghĩa hiệp. Họ sang Lĩnh-nam làm quan, nhưng khác hẳn với bọn
tham ô, chỉ biết vơ vét. Họ thường ra tay nghĩa hiệp giúp dân. Võ công họ
cực cao. Không biết tên quan Hán này có liên quan gì đến Nghiêm Sơn với
Hợp-phố lục hiệp không?
Thiều Hoa liếc nhìn Ðào Kỳ không nói gì.
Bỗng Nguyễn Tam Trinh hỏi Ðào Kỳ:
– Cháu có mang theo cây đồng côn tám cạnh. Ai đã cho cháu cây côn đó?
Cháu có thể kể cho ta nghe được chăng?
Ðào Kỳ thuật lại tỉ mỉ tất cả những biến cố tại đền thờ Cao Nỗ cho ông
nghe. Kỳ là con út một danh gia, cha nó Ðào lạc hầu là người nổi tiếng về
đạo đức, ông dạy con rất cẩn thận. Nó lại là đứa trể thông minh, học văn,
học võ đều thành, do vậy nó rất nể trọng những người đạo đức. Giữa lúc
trên đường lưu lạc vì nhà tan cửa nát, nó được gặp Nguyễn Tam Trinh.
Hàng ngày, cha, cậu nó khi đề cập đến võ lâm, thường ca tụng không hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.