Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 127

Thiều Hoa nói:
– Lão bá, y là người Hán, nhưng y không phải là người tàn ác. Y là người
võ lâm hiệp sĩ... Y đã giúp đỡ tiểu nữ trong nhiều lần hoạn nạn. Xin lão bá
rộng dung cho tính mạng của y.
Tam Trinh nói:
– Ðược, ta phải hỏi cung nó đã. Nhân con, mang nó lên đây.
Lát sau Nghiêm Sơn bị dẫn lên đại sảnh.
Chàng hiên ngang nói:
– Ta đã đối chưởng với người, thấy rõ ràng ngươi là một đại tôn sư võ học
của Giao-chỉ. Tại sao ngươi lại dùng thủ đoạn hèn hạ, dìm ta dưới nước để
bắt? Ta không phục.
Tam Trí nói:
– Thế thì trước kia, người Hán các ngươi dùng Trọng Thuỷ ăn cắp Âu-lạc
tam bảo, rồi lợi dụng tình yêu của Mÿ Châu để chiếm nước ta thì anh hùng
hơn chăng?
Nghiêm Sơn nói:
– Triệu Ðà, Trọng Thủy là những đứa hèn hạ, võ nghệ tầm thường, chỉ biết
có phú quý. Chưa từng làm người nghĩa hiệp. Ngươi không thể coi tất cả
người Hán đều là Triệu Ðà, Trọng Thuỷ. Cũng như ta không thể coi các
ngươi như bọn Phong-châu song quái.
Tam Nghĩa nói:
– Nói như vậy là các hạ là người hiệp sĩ giang hồ đấy! Ðã là hiệp sĩ giang
hồ sao lại sang đất Âu-lạc chúng ta để cướp bóc, giết người tàn bạo?
Nghiêm Sơn cười gằn:
– Ta đến Âu-lạc gần một năm, chưa từng giết một người Việt, chưa từng
cướp của ai một hột gạo. Thanh kiếm của ta đã từng nhuộm trước sau trên
30 tên Hán tàn bạo. Ha... ha... như vậy không đủ sao?
Tam Trinh nhìn Ðào Kỳ hội ý.
Ðào Kỳ quỳ xuống trước mặt Tam Trinh:
– Chúng cháu tội đáng chết, xin lão bá ân xá.
Tam Trinh nâng Ðào Kỳ dậy, rồi hỏi:
– Tiểu công tử có gì cứ nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.