Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 126

chỉ có câu ca như thế này:
Con gà cục tác lá chanh
Con lợn ủn ỉn mua hành cho tôi.
Con chó khóc đứng, khóc ngồi,
Bà ơi đi chợ mua tôi đồng riềng.
Ðó là bài ca bông đùa, nhưng nói lên rằng: Thịt gà cần ăn với lá chanh. Thịt
lợn cần có hành mới thơm. Còn riềng là gia vị trọng yếu để ăn thịt chó.
Ăn xong, chủ nhà mời khách ăn tráng miệng với chuối tiêu.
Trăng đã lên cao ở phía đông. Tam Trinh đứng lên:
– Lão phu còn mấy khúc nhạc nhờ Ðào tiểu công tử phẩm bình dùm.
Ông ngoắt tay, thì sáu người con, mỗi người ôm một thứ nhạc khí ra. Tam
Nhân ôm cái trống cơm, Tam Nghĩa ôm cây đàn nhị. Tam Lễ ôm cây đàn
bầu, Tam Trí ôm ống tiêu, Tam Tín ôm cặp sênh. Giao Chi cầm cặp phách.
Tam Trinh đánh nhịp một cái, cả năm thứ nhạc cụ đều tấu một lượt. Tiếng
sên lanh lảnh, tiếng trống bập bùng, tiếng nhị dài dằng dặt, tiếng tiêu véo
von, tiếng phách gọn gàng, tiếng đàn bầu trầm ấm. Tấu một lúc rồi ngừng
lại.
Tam Trinh hỏi:
– Ðào tiểu công tử, xin công tử phẩm bình cho!
– Khúc nhạc này dài quá nhỉ! Có lúc như tiếng sóng vỗ, có lúc như gió vờn
qua mặt nước, có lúc dồn dập như trời mưa, lại có lúc lên cao như trăng
rằm, rồi nhẹ nhàng như mối tình nhu thuận. Âm điệu tao nhã, thảnh thót
cao kỳ. Dường như lão bá dùng để tế lễ các bực tổ tông thì phải.
Cả sáu người con đều oà lên một tiếng, gật gật đầu.
Tam Trinh nói:
– Ðúng, đây là khúc Ðộng-đình ca. Khúc này chúng tôi dùng để tế quốc tổ.
Khúc hát diễn tả ngày xưa Lạc-Long quân đến hồ Ðộng-đình cầu hôn với
quốc mẫu Âu-Cơ. Người nghe mà hiểu được sóng vỗ, gió vờn, đượm nhu
tình. Ðào tiểu công tử! Người là đệ nhất tri kỷ của ta. Hôm nay bèo mây
gặp đây, hậu hội hữu kỳ. Ðã là tri kỷ, ta sẽ tiễn người đi. Khi nào có dịp,
xin ghé tệ trang, ta lúc nào cũng chờ đón người. Còn tên quan Hán thì
không thể cùng đi với công tử được. Nó là ai vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.