Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 234

bắt nộp 600 cân quế, năm nay bắt nộp 900 cân. Vì rừng nhiều thú dữ, rắn
độc, nên đến giờ này là tháng bảy mà mới được có 400 cân. Đàn bà, trẻ con
phải lên rừng tìm quế, đồng ruộng bỏ hoang, mùa màng thất thu, chắc chết
hết. Mong Thái-thú đại nhân ân giảm cho.
Huyện-lệnh đứng dậy chỉ mặt lão ông nạt:
– Dân trang Cổ-lễ đã lười biếng, lại vô phép, chỉ lêu lổng rong chơi, không
chịu tuân phép nước. Mày còn muốn kêu ca gì nữa? Bây đâu, lôi cổ nó ra
đánh đủ 30 côn.
Vệ sĩ dạ ran. Hai người tiến ra, đè cổ ông già xuống đánh. Đến côn thứ năm
thì ông ngất xỉu. Trong đám đông, có một thiếu nữ đứng dậy, chạy đến
trước Thái-thú Tô Định quỳ xuống dập đầu lạy bốn lạy:
– Trăm lạy đại nhân, ngàn lạy đại nhân, tiểu tỳ xin thay cha chịu đòn.
Tô Định liếc nhìn thiếu nữ, tuổi khoảng 17, 18, nhan sắc tươi như hoa, y
nghĩ gì không rõ, sẽ cau mặt rồi phất tay:
– Tha cho lão. Còn cô kia, tên gì?
Thiếu nữ cúi đầu thưa:
– Tiểu tỳ họ Nguyễn, tên Thánh Thiên.
Tô Định đứng lên nâng nàng dậy:
– Nể lời bậc quốc sắc thiên hương, ta tha cho cha cô, nhưng cô phải theo ta
về Luy-lâu.
Thiếu nữ quỳ xuống, dập đầu liên tiếp:
– Bẩm Thái-thú, cha tiểu tỳ chỉ có mình tiểu tỳ, nếu tiểu tỳ theo đại nhân về
Luy-lâu thì không người phụng dưỡng. Xin đại nhân cho tiểu tỳ được ở lại
phụng dưỡng cha già.
Tô Định gật đầu:
– Được, nàng đem cha về đi.
Y quay lại tên vệ sĩ nói mấy câu nho nhỏ. Tên vệ sĩ cười, rồi theo bén gót
Thánh Thiên.
Huyện-lệnh lại dõng dạc nói:
– Ngài Tô thái-thú ban phép mới cho bọn man di Giao-chỉ các người, hãy
lắng tai nghe:
Ghi chú của thuật giả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.