Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 255

– Thực là cao nhân. Tiếp chưởng nữa của lão.
Ông vận đủ mười thành công lực phóng ra. Chưởng phong chưa tới, Đào
Kỳ đã cảm thấy người ngộp thở. Nó không dám coi thường, vội vận sức
chống lại. Hai chưởng gặp nhau lần này nghe đến “xịt” một cái. Vì Kỳ vận
âm kình, chưởng hoá âm nhu. Người kia mượn thế chưởng của Kỳ lùi lại,
rồi bỏ chạy. Y dơ tay vẫy Kỳ. Đào Kỳ vội rượt theo. Hai người chạy được
khá xa, người kia ngừng lại, ngồi xuống nơi gốc cây đa. Đào Kỳ thấy y
dường như không có ác ý, hỏi:
– Xin lão bá cho biết cao danh quý tính. Lão bá gọi tiểu điệt tới đây có điều
gì dạy bảo?
Người kia cười:
– Trọn đời lão chưa từng thấy ai có chưởng lực mạnh như vậy. Trên giang
hồ trước đây chỉ có Đặng Thi Kế của phái Tản-viên và sư thúc của ta là có
chưởng lực như vậy thôi. Tiểu hữu, người học chưởng này ở đâu vậy? Sư
phụ người là ai?
Đào Kỳ nói:
– Cháu không có sư phụ. Cháu học võ với bố cháu, nhưng những chưởng
vừa rồi lại không do bố cháu dạy. Vì một nỗi khổ tâm riêng, cháu không thể
nói tên bố cháu ra được.
Người kia nói:
– Tiểu hữu, người vừa sử dụng Phục ngưu thần chưởng đấu với ta. Chưởng
thứ nhất là Thanh ngưu nhập điền, chưởng thứ nhì là Ngưu ngọa ư sơn.
Chưởng thứ nhất là dương cương. Chưởng thứ nhì là âm nhu. Trong thiên
hạ chỉ có Lê Đạo Sinh biết được những chưởng này mà thôi. Nhưng y chỉ
biết có 12 chưởng thuộc dương cương. Thức Thanh ngưu nhập điền tiểu
hữu sử dụng còn trầm mãnh hơn y. Còn chiêu Ngưu ngoạ ư sơn thì Lê Đạo
Sinh không biết. Tiểu hữu, người là người phái Tản-viên chăng? Tại sao
tiểu hữu lại nói theo giọng vùng Cửu-chân, và biết vận âm kình của phái
Long-biên, lão thực không hiểu nổi?
Đào Kỳ thấy lão phẩm bình về võ học của mình không sai, nên nó biết
ngay đây là một đệ nhất cao nhân đương thời, ít ra cũng ngang hàng với bố,
cậu của nó, nên nó càng tỏ ra khách khí:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.