Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 395

tới ba lao binh phục dịch. Một người bóp chân, đấm lưng, một người mang
quần áo, một người phục dịch nấu ăn. Bọn lao binh đầy vẻ mệt nhọc, bơ
phờ. tuy ngồi nghỉ, nhưng có người khóc, kẻ kêu. Bỗng có tiếng khóc rống
lên:
– Ối con ơi là con. Con đang đau nặng, mẹ con thì chết rồi mà bố phải đi
lao binh thì con sẽ sống với ai? Ai nuôi con?
Người buông tiếng khóc là tráng niên mập mạp, tuổi chưa tới ba mươi. Anh
ta khóc càng ngày càng lớn tiếng, người run lên bần bật như bị lạnh.
Có tiếng gọi:
– Thằng Hoan đấy hả? Cơn sốt rét của mày chưa hết sao?
Người tên Hoan càng run mạnh hơn. Tiếng khóc của chàng càng thê lương.
Tên trưởng đoàn phát cáu, quát:
– Đứa nào khóc đó? Câm mồm lại ngay!
Nhưng tiếng khóc vẫn không ngừng. Tên trưởng đoàn bực mình vẫy tay
một cái. Hai tên lính Hán đến nắm tóc người đàn ông khốn nạn lôi đến gốc
cây bắt qùy xuống. Tên trưởng đoàn bắt tập trung hết lao binh thành vòng
tròn, nói:
– Kể từ nay, tao cấm khóc. Đứa nào khóc, sẽ như thằng này.
Nói rồi, nó cầm dao đưa lên. Loáng một cái, cắt đứt tai trái người kia.
Người đàn ông tên Hoan đau đớn quá, hóa liều, y nhảy lên ôm lấy tên đội
trưởng, cắn vào mặt nó. Thế là hai ngươi ôm nhau lăn xuống đất vật lộn.
Bọn Hán hò hét, lấy dao chặt một tay người kia. Người kia còn có một tay,
ôm không vững đành buông tên đội trưởng ra.
Tên đội trưởng cáu quá, quát lên:
– Đem cả xâu của nó ra đây.
Bọn lính Hán lôi bốn người còn lại ra, bắt quỳ xuống trước mặt. Tên đội
trưởng nói:
– Thằng này đánh tao, vậy tao ra lệnh cho chúng mày, mỗi đứa phải xẻo
một miếng thịt của nó. Đứa nào lừng chừng đứa đó sẽ bị xẻo thịt.
Nói rồi, nó đưa dao cho một lao binh. Tên lao binh này cầm dao run lẩy bẩy
tiến đến, dơ lên, rồi không hạ xuống được.
Tên đội trưởng quát lên một tiếng, vung đao chặt xuống đầu tên lao binh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.