Q1 - ANH HÙNG LĨNH NAM - Trang 680

– Thẻ đồng bị hủy rồi, thì công tử sẽ là thẻ đồng sống. Công tử chịu khó
chép cho tôi, những yếu quyết công tử đã luyện, có được không ? Điều đó
đâu có gì khó ?
Đào Kỳ lắc đầu :
– Hai vị đã luyện tập võ công chắc cũng biết. Khi lấy sách, theo đó luyện
thì dễ. Nay chép lại để cho người khác là điều cực kỳ khó khăn. Sợ rằng tôi
chép không được như nguyên bản.
Phương Anh gật đầu :
– Không sao Đào công tử, người cứ chép cho tôi đi. Phương Anh tiến lại
lấy chìa khóa, mở một tay cho Đào Kỳ, khóa tay trái chàng vào tay phải
Tường Quy, rồi lại khóa chân trái chàng vào chân phải nàng. Thành ra giữa
chàng và Tường Quy dính với nhau bằng sợi xích sắt. Tay phải chàng được
tự do để viết. Phương Anh gõ cửa một tiếng có người chạy vào. Phương
Anh ra lệnh :
– Ngươi đi lấy giấy mực sang đây. Mang cho ta một bình trà và cây đờn,
ống tiêu sang luôn.
Một lát người hầu mang đủ thứ đến. Vũ Hỷ nói :
– Đào công tử ! Khoang thuyền này có cửa sổ thông ra sông. Có trà, có hoa
quả, có đàn, có tiêu để Chu tiểu thư tấu nhạc cho công tử nghe. Công tử
ngồi viết lại võ công thẻ đồng cho chúng ta. Chúng ta nguyện hậu tạ.
Nói rồi hai vợ chồng y ra ngoài, không quên đóng chặt cửa khoang thuyền
lại.
Đào Kỳ suy nghĩ :
– Võ công ta may mắn học được, ta cũng không muốn giữ một mình, ta
định đem truyền cho người khác. Nhưng nếu ta truyền cho Lê Đạo Sinh và
Song quái, thực nguy cho thiên hạ không ít. Ta thà chết, thà Tường Quy
chết, chứ không thể để đất nước điêu linh vì bọn chúng. Nhưng hoàn cảnh
của ta phải làm sao đây ?
Chàng chợt nhớ đến Nguyễn Phan khi bị bắt, bị giam, bị cắt chân rất tàn
bạo. Nếu chàng không khai, có lẽ chúng sẽ cắt chân chàng như vậy cũng
nên.
Tường Quy ngồi tựa đầu vào vai chàng. Chàng vuốt ve hai vai mềm mại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.