QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 22

Tạ Lê Thần cũng rất lạnh lùng lắc đầu, "Không phải vậy, cậu và tôi lúc này
trong nhận thức có chút phân biệt, trên đời người dám đắc tội tôi không
nhiều lắm, người tôi thật sự nhìn không vừa mắt cũng rất ít, người khiến tôi
cảm thấy thú vị lại càng thiếu, khó gặp được một sinh vật kỳ diệu vô địch
vũ trụ vừa khiến tôi nhìn không vừa mắt lại cảm thấy thú vị như cậu đây,
tôi không giữ cậu lại bên người chậm rãi dằn vặt, không phải đã làm liệt tổ
liệt tông Tạ gia nhà tôi thất vọng sao? !"

Vùng xung quanh lông mày Vinh Kính nhăn thành một đống, giơ tay túm
cổ áo Tạ Lê Thần, "Biến thái!"

Tạ Lê Thần lại có chút hưởng thụ cười, "Đa tạ khích lệ!"

Vinh Kính trên mặt hơi đỏ lên, giống như là muốn nghẹn ra một câu phản
bác, thế nhưng từ ngữ trong não đại thể quá hài hòa, thực sự nghĩ không ra
từ ngữ gì nhanh chuẩn độc có chứa lực sát thương tuyệt đối có thể một kích
đánh bại Tạ Lê Thần. Thấy tên kia diễu võ dương oai, Vinh Kính có cảm
giác rất mất mác như hổ lạc Bình Dương bị chó coi thường vậy! Không ngờ
Vinh Kính anh oai phong một cõi nhiều năm như vậy niên, tự nhiên lại bị
một con hát vô lương trêu cợt, đồng thời không thể động thủ không có cách
nào cãi lại!

"Thế nào?" Tạ Lê Thần càng xem càng vui, giơ tay điểm điểm cằm anh,
"Nghĩ từ phản kích sao? Hửm? Hay lượng từ ngữ quá ít ? Mắng chửi người
thứ này phải có thiên phú, không phải cứ nói chuyện nhanh một chút là
được đâu."

"Vô sỉ!" Vinh Kính dùng lời bình nghiêm túc nhất trong cuộc đời mình.

Tạ Lê Thần ngoáy ngoáy tai, "Hoàn toàn không có lực sát thương a, trên
tạp chí mỗi ngày đều nói tôi là tiểu nhân vô sỉ hạ lưu đê tiện hay thay đổi."

Vinh Kính lại một lần nữa hóa đá.

"Cậu nhìn xem cậu kìa." Tạ Lê Thần tìm được nhược điểm của Vinh Kính,
bắt đầu ác thú hung hăng bắt nạt, "Khô khan như vậy, đã ở thời đại nào rồi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.