QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 226

nhìn nhìn bảng hướng dẫn, thấy chỗ đang đứng là công viên hải dương.

Vinh Kính thấy không tệ, kéo Tạ Lê Thần vào công viên hải dương...

Ttìm một nơi khá yên lặng trong đại sảnh, Vinh Kính hỏi y, "Chuyện thế
nào?"

"Đó là chuyện lâu lắm rồi, khi đó tôi còn đang học trung học." Tạ Lê Thần
suy nghĩ một chút, nói, "Người kia tên tiếng Anh là Steve, tên tiếng Trung
tôi quên rồi, lúc du học tại Pháp, hắn và tôi là bạn học."

"Sau đó?" Vinh Kính đứng bên người y, nhìn mấy người thỉnh thoảng đi
ngang qua, "Anh làm cái gì, mà khiến hắn muốn giết anh?"

Trên mặt Tạ Lê Thần hiện ra một chút khó xử, "Ừm... Nói như thế nào nhỉ,
có chút hiểu lầm thôi, qua lâu lắm rồi, hơn nữa theo lý mà nói cũng không
có liên can gì đến tôi."

"Vấn đề tình cảm hay kinh tế?" Vinh Kính hỏi trực tiếp.

Tạ Lê Thần ngẩng đầu nhìn Vinh Kính, "Cậu sao lại hỏi như vậy a?"

"Nếu không còn cái gì khiến cho đối phương nổi sát tâm được nữa?" Vinh
Kính nhún nhún vai.

"Không phải như thế, tôi và hắn lúc đó kỳ thực không có gì, chỉ là biết quá
khứ của hắn mà thôi, không rõ hắn vì sao muốn giết tôi." Tạ Lê Thần suy
nghĩ một chút, "Hắn và tôi điều kiện không khác mấy, sung túc từ nhỏ, cho
tới bây giờ chưa từng thiếu tiền lúc nào."Vinh Kính nheo lại mắt, "Tên điên
giàu có đại gian đại ác!"

"Cậu lại nữa rồi!" Tạ Lê Thần lườm anh "Trên đời này tiền chỉ có thể giải
quyết một phần vấn đề mà thôi, rất nhiều vấn đề không phải cứ có tiền là
được."

Vinh Kính nhướn nhướn mày, đẩy y, "Nói tiếp."

"Cậu cũng biết kẻ có tiền cuộc sống kỳ thực rất buồn chán , đặc biệt là
người như bọn tôi." Tạ Lê Thần gác đôi chân dài lên một cái ghế bên cạnh,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.