QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 278

"Cũng đúng, đám lừa đảo giống nhau đều kiêng kị nhất là giết người." Vinh
Kính lấy tra tài liệu về mấy người chết năm đó , "Ừm... Thú vị."

"Thú vị cái gì?" Tạ Lê Thần thấy Vinh Kính không để ý bàn tay mình đặt
trên lưng anh, liền đến gần hơn chút, gác cằm trên bờ vai của người kia.

Vinh Kính vẫn chuyên chú với vụ án, không có chú ý hành động của Tạ Lê
Thần, chuyên tâm xem tài liệu, "Mấy người người chết đó... Đều là kẻ đào
mỏ a!"

"Cái gì mà đào mỏ?" Tạ Lê Thần bật cười, "Mấy người đào vàng ở miền
Tây nước Mỹ hả?"

"Không phải, đào mỏ là dùng để gọi chung mấy kẻ vì tiền tài mà hãm hại
lừa gạt người khác." Vinh Kính nói, "Gã phú hào tự sát kia, là một gián
điệp thương nghiệp, mà gã hoạ sĩ kia, là kẻ chuyên môn làm giả tác phẩm
nghệ thuật bán đắt vi phạm nhiều lần."

"Oa... Nói như vậy, con ma kia coi như là đại diện chính nghĩa." Tạ Lê
Thần lại vươn ra phía trước thêm chút, từ phía sau ôm lấy Vinh Kính.

"Đã nói là không phải ma quỷ làm, sao có thể trùng hợp như vậy, một căn
phòng mà liên tiếp mấy người ở đều là tội phạm lừa đảo?" Vinh Kính nói
rồi, liếc mắt nhìn, "Này!"

"Sao?"

"Anh lạnh lắm hả? Làm gì ôm chặt như vậy?"

"Đúng vậy..." Tạ Lê Thần ôm sát vào dụi tới dụi lui, "Muôn ấm áp, muốn
ôm!"

Vinh Kính dùng khuỷu tay chặn y, "Đừng có dán đính vậy, nếu lạnh đi mở
hệ thống sưởi hơi hay đi luyện thể lực ấy."

Tạ Lê Thần chống cằm ở bên thở dài —— tử thỏ chết tiệt một chút tình thú
cũng không có!

...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.