QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 341

Vinh Kính dừng lại đạp máy, dùng khăn mặt lau mồ hôi, hỏi ngược, "Anh
thì sao? Có bạn bè tốt nào chết trước mặt anh chưa?"

Tạ Lê Thần lắc đầu, "Chưa."

Vinh Kính lườm y một cái, "Vừa nghĩ đã biết là không, nếu có anh sẽ
không hỏi nhẹ nhàng được như vậy!"

Tạ Lê Thần cảm thấy rất hứng thú nói, "Tôi chỉ là muốn hiểu cậu hơn."

Vinh Kính sửng sốt, lại lau mồ hôi, tiếp tục đạp máy tập, "Làm gì vậy..."

"Chúng ta hiện tại đang hợp tác." Tạ Lê Thần từ trong chăn bơi ra, tới cuối
giường, nâng cằm nhìn Vinh Kính, "Quá khứ của tôi rất đơn giản, đại thể
mọi chuyện cậu cũng biết rồi, nhưng quá khứ của cậu hình như rất đặc sắc,
tôi lại cái gì cũng không biết."

"Tôi vẫn luôn vì nước trừ bạo an dân bắt biến thái đánh quái thú, anh không
phải đã biết rồi sao." Vinh Kính định lấp liếm quá khứ, nhưng Tạ Lê Thần
nhìn chằm chằm không bị anh qua mặt, "Muốn nghe cậu kể."

"Muốn nghe tôi kể cái gì." Vinh Kính nhíu mày liếc y.

"Chuyện khó khăn nhất cậu từng trải qua." Tạ Lê Thần nghiêm túc nói,
"Tốt nhất là kiểu thương tâm muốn chết ấy."

"Tâm lý biến thái sao anh." Vinh Kính đứng lên, chuẩn bị đi tắm.

"Bằng không tôi kể cho cậu một chuyện, sau đó cậu kể lại cho tôi biết một
chuyện, trao đổi a?" Tạ Lê Thần đề nghị.

Vinh Kính ngẩn người, quay đầu lại nhìn y, "Anh không phải đã nói, không
có bạn bè tốt mất mạng đó sao?"

"Này... Cậu đừng có yêu cầu cao như vậy được không a?" Tạ Lê Thần cười,
"Tôi là người thường lớn lên trong cảnh thái bình thịnh thế mà, mặc dù khá
giàu cũng chưa gặp phải sóng gió gì, đào đâu ra kiểu trải nghiệm ra sống
vào chết cho cậu, bất quá ai mà không có một vài chuyện thương tâm a,
đúng không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.