QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 343

nãm nguyện vì chú không cô đơn, chú đã có thứ quan trọng nhất đời – tình
yêu)

"Cậu không phải không xem phim sao? !" Tạ Lê Thần khó chịu.

Vinh Kính hừ hừ một tiếng, "Biết người biết ta, bách chiến bách thắng!"

Tạ Lê Thần há há miệng không thể nói, thấy Vinh Kính đắc ý nhướn mày,
"Trao đổi đồng giá có biết không? Trên đời không có vụ cơm trưa miễn phí
đâu!"

"Biết." Tạ Lê Thần gật đầu, chống cằm nghĩ, xem mình có chuyện thương
tâm đặc biệt trọng đại gì không, bất quá có vẻ thật đúng là không nghĩ ra,
đều là mấy chuyện lông gà vỏ tỏi vụn vặt.

"Anh không thực sự hạnh phúc đến độ chưa từng có chuyện gì thương tâm
đấy chứ?" Vinh Kính hỏi.

Tạ Lê Thần thở dài, "Ừ..."

"Quả thực không có a." Vinh Kính hiểu rõ khẽ thở dài một tiếng.

"Chắc chắn thế?" Tạ Lê Thần không cam lòng, vắt óc nghĩ muốn tìm ra
chút thảm liệt, nhưng bất luận chuyện gì đem ra so sánh với quá khứ của
Vinh Kính, đại khái đều như mấy thứ lẻ tẻ không đáng nhắc tới.

Vinh Kính rất bình tĩnh, chậm rì rì nói, "Người tôi thường tiếp xúc, bất luận
là bạn bè kẻ thù, đại thể đều là mang thâm cừu đại hận hoặc đã trải qua sinh
tử, người như vậy, không hề có ánh mắt đường hoàng như anh vậy."

Tạ Lê Thần chọc chọc cằm, "Tôi cũng không tính là thuận buồm xuôi gió,
cũng đã từng nếm không ít khổ."

"Đều là trong phạm vi năng lực của anh có thể giải quyết." Vinh Kính nhẹ
nhàng nhún vai, "Cho dù không có chuyện thương tâm cũng không có gì
ghê gớm a, đại đa số mọi người đều là bình ổn một đời như thế, tối đa cũng
chỉ là một chút trầm bổng. Phải biết rằng, chỉ một ngày nào đó tất cả mọi
người đều không còn chuyện lên trời xuống đất nữa, đó mới là thế giới hoà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.