QUẠ ĐEN QUẠ TRẮNG - Trang 342

Vinh Kính giống như đang nghiêm túc suy nghĩ xem giao dịch này có lợi
không, đứng ở cửa phòng tắm nghĩ.

Tạ Lê Thần nhịn không được nhoẻn khóe miệng, loại thần sắc này của Vinh
Kính, chứng tỏ cậu ấy cảm thấy hứng thú với bí mật của mình.

Chỉ khi cảm thấy hứng thú với ai, mới đi tìm tòi nghiên cứu, muốn biết bí
mật của người đó... Bằng không, với tính cách khủng của Vinh Kính sợ
sớm đã quăng lại một câu "Không hứng thú" rồi đi mất rồi.

Suy nghĩ khoảng 3 phút, Vinh Kính trở lại xe tập ngồi xuống tiếp tục đạp,
"Tôi luyện thêm một lúc nữa là được rồi, anh nói xem."Tạ Lê Thần suy
nghĩ một chút, giống như đang nuôi cảm xúc, "Con chó tôi nuôi rất nhiều
năm, tên là Hachiko nhỏ..."

Vinh Kính lập tức nheo lại mắt, "Không thích nghe!"

Tạ Lê Thần mí mắt giật giật, "Rất cảm động đó."

Vinh Kính lườm y một cái, "Chú chó Hachiko trung thành sao, tôi xem
rồi!"

(Chú chó Hachiko là một bộ phim dựa theo chuyện có thật. Hachiko đến
nhà ga đón chủ mình đi làm về vào mỗi ngày. Đến một ngày người chủ đột
quỵ và qua đời, không thể trở về được nữa. Hachiko vẫn đúng giờ đến ga
đứng chờ chủ của mình. Chờ mãi cho đến mùa đông, Hachiko không chịu
nổi nữa và chết ở nơi đứng chờ đó. Trước khi chết, Hachiko nhìn thấy ảo
ảnh cửa nhà ga mở và người chủ bước ra đi về phía mình như ngày xưa)

"Vậy một con chó khác của tôi, tên tiểu Q."

"Chú chó dẫn dường cho người mù tiểu Q!"

(Chú chó tiểu Q là câu chuyện về chú chó bị bệnh bạch cầu, sinh ra trên
người đã có một cái bớt hình đôi cánh thiên thần. Vì cái bớt đó mà tiểu Q
được đưa đi làm chó dẫn dường cho người mù, cái tên tiểu Q cũng từ đó mà
ra. Sau mấy đời chủ, cùng thời gian huấn luyện khắc khổ, tiểu Q được đưa
về nhà cũ. Lúc này bệnh tình bộc phát, chú trút hơi thở cuối cùng trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.